Convertor: VovoEditor: Hyna NguyễnBetaer: Anh Kiều + CN————————-Một bên Tư Minh Vinh sắc mặt nghiêm khắc theo sát sự việc, trầm giọng mởmiệng nói: “Đem hắn dẫn đi, nghiêm ngặt tra hỏi, phong tỏa Hứa gia, bấtkì người nào cũng đều không bỏ qua. ”Chuyện này đã đến lúc đi đến kết luận, trở thành định mệnh, cùng với kiếp trước giống nhau như đúc. Kiếp trước Hứa Dịch sau khi bị mang đi, theo sau, Tư Minh Lễ sẽ lấy lý doHứa gia có ý đồ phản kháng, không kịp chờ đợi đem tất cả mọi người ngaytại chổ giết người diệt khẩu, không giữ lại ai!Hứa Dịch khẳngđịnh cũng đã đoán được chuyện mình bị người khác gày bẫy rồi, lần này,không chỉ là hắn, gia tộc của hắn tất cả đều khó có thể thoát khỏi mộtkiếp này, hơn nữa, coi như là ông chủ tỉnh lại, căn bản là không cócách nào đảm bảo cho hắn chu toàn…Cho nên, sau khi nghe được lời nói của lão phu nhân cùng Tư Minh Vinh, con ngươi của Hứa Dịch chợt co rút nhanh. Hứa Dịch quỳ một chân xuống đất, cái trán vẫn còn đang không ngừng chảymáu, máu tươi chảy xuống làm cho gương mặt hắn lúc này càng đáng sợ hơn, bất kể hắn giải thích thế nào cũng sẽ không có người nào tin tưởng hắncả, bất kể hắn có thề độc như thế nào cũng sẽ không ai tin, coi như hắnhiện tại ở ngay chỗ này mà tự sát, bọn họ cũng chỉ có thể nói là hắn sợtội tự sát mà thôi…Hắn không có bất kỳ biện pháp nào có thể chứng minh được sự trong sạch của bản thân mình! (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); “Không phải tôi! Không phải là tôi làm! Tôi không có phản bội gia chủ! Người kia thật sự là nội gián nằm vùng của tôi!”Hứa Dịch trong nháy mắt bị tuyệt vọng to lớn chôn vùi, vành mắt hắn khốcliệt mà rống to, nhưng mà đối mặt với hắn, chỉ có đôi con ngươi lạnh giá hờ hững thôi…Tư Minh Lễ lạnh nhạt nói, “Dựa theo gia quy, trước đánh gãy hai chân của hắn, sau đó kéo vào Chấp Pháp Đường!” Hai hộ vệ cao to mặt lạnh, tay cầm trường côn đặc chế, mặt không thay đổimà đi tới chổ Hứa Dịch, tựa hồ là sợ Hứa Dịch mất khống chế tổn thươngngười khác, một người hộ vệ trong đó trực tiếp đem Hứa Dịch đè ở trênđất. Một bên Diệp Oản Oản như đang có điều suy nghĩ, nếu như cônhớ không lầm, Hứa Dịch tàn phế chân kia, chính là do lúc này bị thương…“Buông tôi ra… Tôi bị oan, tôi là bị oan!” Hứa Dịch kêu gào trong tuyệt vọng. “Phanh!”Hộ vệ hơi không kiên nhẫn, liên tục đánh trên gò má của Hứa Dịch, thẳng đến khi Hứa Dịch không có sức lên tiếng mới dừng lại. Lúc này Hứa Dịch, sau khi bị mấy đòn đánh nặng nề đó, máu me đầy mặt, vốnhai con mắt đầy vẻ khôn khéo cơ trí lúc này bị thay đổi thành ảm đạm tối tăm. “Nghĩ tới Hứa Dịch… Đối với ông chủ trung thành tận tâm,chưa bao giờ có một chút suy nghĩ gian dối nào… Đối với người của Tưgia, như anh em nhà mình… Thế mà chuyện này cho tới bây giờ cũng khôngcó một người nào nguyện ý tin tưởng tôi… Ha ha… Nếu tất cả đều muốn giết tôi, thì tôi ở đây có giải bày cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa…”Giống như là chấp nhận số mệnh, Hứa Dịch cười dài tựa như kẻ điên. Một người hộ vệ khác tay cầm trường côn, cánh tay phải nâng lên, chợt độtnhiên dùng lực, bốn phía vang lên một âm thanh to lớn, trường côn hunghăng hướng về chân phải Hứa Dịch đánh tới. “Ông chủ, Hứa Dịch không thể theo bên người người nữa rồi…” (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Hứa Dịch mặt cười khổ, chợt tuyệt vọng nhắm lại hai mắt. Đúng lúc này, một thân hình yếu ớt hướng về phía trước chợt lóe lên. “Ầm!”Mang theo lực làm trường côn hạ xuống nhanh như chưa có gì xảy ra, bỗng nhiên dừng ở giữa không trung. Mà một bên đầu khác của cây gậy, chính là bị một cái tay nhỏ cầm thật chặt. Hứa Dịch hơi nhíu mày, theo bản năng mở hai mắt ra, chỉ là trong nháy mắt,sắc mặt liền có chút đờ đẫn. Cô gái trước mắt, mặc dù nhìn như yếu hơn,nhưng cũng giống như người khổng lồ, ngăn ở trước người của hắn, cản lại cây gậy có thể đánh nát chân phải hắn. Hộ vệ nhìn Diệp Oản Oản, sắc mặt có chút ngạc nhiên, khí lực của cô gái này, có phần quá mạnh rồi…“Chuyện này…” Hộ vệ nhìn về phía các vị trưởng lão. Thân phận của cô gái này là chủ mẫu tương lai của Tư gia, giờ phút này chủmẫu tương lai đứng đây, mà hắn chỉ là một hộ vệ nho nhỏ của Tư gia, saohắn dám lỗ mãng chứ. “Vô sỉ, cô là ai, lại dám gây trở ngại trong lúc chấp hành gia quy của Tư gia!” Tư Minh Lễ nhất thời giận dữ nói. Nghe tiếng, Diệp Oản Oản mặt không chút biểu tình, lạnh nhạt liếc mắt nhìnTư Minh Lễ một cái, âm thanh lạnh thấu xương: “Ông chú Tư, cái này nếunhư bình thường, ông là trưởng bối, tôi phải tôn trọng ông… Nhưng hômnay, trong trường hợp bất đồng này… Ông là cái thứ gì, dám sỉ nhục chủmẫu tương lai của Tư gia như vậy?”