"Ngươi... " Nhiếp gia chủ suýt chút nữa bị tức chết, Nhiếp Vô Danh vội vàng trốn sang một bên trước khi bị đánh cho một trận. Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ giờ phút này đều áy náy không thôi. Ngay cả
con gái ruột mà cũng không nhận ra được, suýt chút nữa đã khiến con bé
bị một kẻ giả mạo hại chết. Bọn họ thật sự không xứng làm cha mẹ, lại để cho con của mình chịu nhiều khổ đau như vậy. "Vô Ưu tỷ tỷ, cũng còn may là tỷ đã trở về rồi, nếu không thì muội dù có chết thì cũng
không bù nổi tội lỗi của mình!" Nhiếp Linh Lung cũng không ngừng nói xin lỗi, ngay sau đó chuyển đề tài, giả lả nói, "Chẳng qua là, thật không
ngờ Vô Ưu tỷ tỷ lại sẽ là Không Sợ Minh Chủ, cũng khó trách mọi người
tìm kiểu nào cũng không tìm ra được. "Ánh mắt Diệp Oản Oản đầy
lạnh lùng nhìn Nhiếp Linh Lung một cái. Lời nói của con ả này, thoạt
nghe thì như không có vấn đề gì, nhưng rõ ràng là đang dùng một thủ đoạn mềm dẻo, cố ý xoáy mạnh vào chuyện nàng là Minh chủ Không Sợ Minh, muốn ly gián quan hệ giữa nàng và cha mẹ. "Cha, mẹ, chuyện con là Không Sợ Minh Chủ, có gây ảnh hưởng gì đến Nhiếp gia hay không?" Diệp Oản Oản chần chờ hỏi. Nhiếp gia chủ nghe vậy liền lập tức đáp lời, "Có thể có ảnh hưởng gì chứ? Con gái của Nhiếp Hoài Lễ này, muốn làm cái gì thì làm cái đó, ai dám nói
này nói kia?"Diệp Oản Oản: "... "Cha của nàng nói ra ba
chữ "Nhiếp Hoài Lễ" thật là rất thuận mồm à nha! Nếu như không phải là
nàng đã từ chỗ Phong Huyền Diệc biết được chuyện cha đến Nhiếp gia ở rể, còn đổi họ "Lăng" của mình thành "Nhiếp", thật đúng là nàng nhìn không
ra. Bất quá, từ chuyện này cũng có thể thấy, cha thực sự rất yêu mẹ. Nhiếp phu nhân cũng lập tức phụ họa theo, "Khi đó cha mẹ cũng đã nói, tùy ý
con muốn làm cái gì cũng đều được! Con muốn làm cái gì, thích cái gì,
thích người nào, chỉ cần con vui vẻ là được, không cần để ý đến ánh mắt
của người ngoài! Hiện tại con đã trở về rồi, mặc kệ đã xảy ra chuyện
gì, đều có cha mẹ ở đây!"Diệp Oản Oản: "... "Bình thường, thấy thái độ đối đãi với Nhiếp Vô Danh của bọn họ rất nghiêm khắc, nàng còn tưởng rằng mình sẽ bị mắng cơ đấy, thật không ngờ... Nhiếp
Linh Lung thấy hai người hoàn toàn không quan tâm tới “mưu hèn kế bẩn”
của mình, khóe miệng hơi có chút cứng đờ, hồi lâu sau mới khôi phục lại
nụ cười mỉm giả tạo, "Cha mẹ nói đúng lắm!"Một bên, Nhiếp Vô
Danh nghe thấy cha mẹ nói những lời này, quả thật là trố mắt nghẹn họng, "Cha, mẹ, hai người đối với con cũng chưa bao giờ nói những lời như vậy đấy! Đối xử thế này cũng quá là thiên vị rồi đi! Hai người nói thật cho con biết đi, thật ra thì con được hai người nhặt từ ngoài đường về, có
đúng hay không?""Tiểu tử thúi, ngươi muốn chết có phải không?!"Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ vẫn đang luôn vây quanh Diệp Oản Oản ân cần
hỏi han, Diệp Oản Oản tốt khoe xấu che, chỉ đơn giản kể cho bọn họ nghe
những chuyện sinh hoạt thường ngày ở Hoa quốc mấy năm gần đây. Lúc này, ở một bên, Đường Đường bảo bối nhìn bà ngoại ở bên trái của mẹ,
lại nhìn sang ông ngoại đứng bên phải của mẹ, rồi lại nhìn đến chỗ ông
cậu đang đứng trước mặt mẹ mình, rốt cuộc không chịu nổi, "Mẹ!" Có thể trả lại mẹ cho nhóc được hay không!Lúc này Diệp Oản Oản mới phát hiện ra mình đã trót quên mất Đường Đường bảo bối, vội vàng một tay ôm lấy cậu bé, "Bảo bối ngoan, mau tới đây mẹ ôm
một cái!"Đường Đường bảo bối lúc này mới ủy ủy khuất khuất đẩy Nhiếp Vô Danh ra, nhào vào trong ngực của mẹ. Một bên, Nhiếp phu nhân nhìn con gái và cháu ngoại, mặt đầy vẻ yêu thương,
hiền từ, vui vẻ và yên tâm, "Khó trách... Khó trách Đường Đường lại
thích con như thế, thân cận với con như thế... Dù sao cũng là huyết mạch tương liên... "Nhiếp gia chủ thở dài, "Chỉ tiếc, Tu Nhiễm mất tích, nếu không một nhà ba người cũng có thể đoàn tụ!"Diệp Oản Oản đang vui vẻ ôm lấy Đường Đường, nghe đến đó, nhất thời ngây ngẩn, "Hả?"Nhiếp gia chủ vội lên tiếng an ủi, "Vô Ưu, con đừng lo lắng, cha nhất định sẽ tìm được Tu Nhiễm, tuyệt đối sẽ không để cho Đường Đường không có cha!"