Nếu như những thứ này đều là lão Đại nói với Thất gia, vậy thì Hứa Dịch đã không còn nghi ngờ gì nữa rồi…"Thất gia, nếu như quả thật là như cậu nghĩ, lão Đại và Tư Hạ, làm sao còn có thể sống tới ngày hôm nay? Sợ rằng đều đã sớm bị Cửu gia diệt trừ mới
đúng... " Hứa Dịch nói. Giờ phút này, Diệp Oản Oản quan sát Thập Nhất, không khỏi cười thầm. Cái gã “lão Thất” này, đúng thật là có chút phức tạp. Khi còn bé, có quan hệ cực tốt cùng với lão Bát và Tư Dạ Hàn, nhưng lại bị
lão Đại âm thầm khích bác ly gián. Thậm chí còn nói cho Thập Nhất, Tư Dạ Hàn đi khắp nơi tìm tung tích của hắn, muốn giết hắn để “nhổ cỏ tận
gốc”... Trong sự bất đắc dĩ và vội vàng, Thập Nhất đã đi thay đổi diện
mạo, hơn nữa còn trà trộn vào Tư gia. Theo Thập Nhất, chỗ nguy
hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất. Sau khi hắn phẫu thuật thẩm mỹ xong liền trà trộn vào Tư gia, trở thành một gã Ám Vệ. Như vậy, Tư Dạ Hàn
vĩnh viễn cũng sẽ không có khả năng tìm ra được hắn, cũng sẽ tuyệt đối
không thể ngờ được, lão Thất lại có thể là Thập Nhất... Hơn nữa,
theo Diệp Oản Oản, thân là lão Thất, Thập Nhất quả thực là hận thấu
xương đối với Tư Dạ Hàn. Nếu không, sẽ không để cho Thí Huyết Minh đi ám sát Tư Dạ Hàn. Nhưng, cái gã “lão Thất” này, lại cũng cực kỳ mâu thuẫn! Mặc dù muốn lấy mạng của Tư Dạ Hàn, nhưng trong lòng lại cũng không hy
vọng Tư Dạ Hàn chết đi. Dù sao, đó vẫn là em trai nhỏ nhất của hắn…Ban đầu, bọn họ cùng theo Tư Dạ Hàn đi ra nước ngoài, Tư Dạ Hàn đột phát
bệnh nặng, lâm vào trạng thái hôn mê. Mà Thí Huyết Minh thừa cơ công
kích, muốn lấy mạng của Tư Dạ Hàn... Mà những người đó, chính là
do Thập Nhất thuê... Nếu như, Thập Nhất thật sự muốn để cho Tư Dạ Hàn
chết đi, hoàn toàn có thể đứng ra, vạch trần việc Diệp Oản Oản giả mạo
Tử Vong Hoa Hồng... Chỉ bất quá, Thập Nhất lại không làm vậy. Hơn nữa
còn hết sức phối hợp, diễn xong màn diễn kia. "Cho nên, ta hiện
tại rốt cuộc nên gọi ngươi là Thất ca, hay vẫn là Thập Nhất đây?" Diệp
Oản Oản nhìn chằm chằm Thập Nhất, mặt không đổi sắc nói. "A... Chỉ là một cách xưng hô, tùy ý đi!" Thập Nhất cười nói. "Thập Nhất, nội tâm của ngươi, đúng là thật sự vô cùng mâu thuẫn. " Diệp Oản
Oản khẽ mỉm cười: "Một mặt, hận Tư Dạ Hàn thấu xương, muốn rút gân lột
da anh ta. Nhưng mà ở một phương diện khác, khi Tư Dạ Hàn gặp phải nguy
hiểm, ngươi lại cực kỳ lo lắng, không muốn Tư Dạ Hàn chết đi. Thật ra
thì, ban đầu ở nước ngoài, khi ta giả mạo Tử Vong Hoa Hồng, nếu như
ngươi thật muốn Tư Dạ Hàn chết, hoàn toàn có thể vạch trần ta trước mặt
bọn Thí Huyết Minh. Nhưng mà ngươi cũng không làm vậy... Ngươi vẫn còn
quan tâm đến sự sống chết của người em trai Tư Dạ Hàn này! Ta nói vậy,
có đúng không?" Diệp Oản Oản hỏi. "Quan tâm đến sự sống chết của hắn?"Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Thập Nhất bỗng nhiên cười lạnh: "Sư phụ... Cô
cũng có phần nghĩ quá nhiều rồi... Đúng là tôi muốn khiến cho Tư Dạ Hàn chết... Nhưng tôi hy vọng hắn ta chết đi trong đau khổ. Ban đầu ở nước
ngoài, Tư Dạ Hàn trọng thương hôn mê, nếu như hắn chết như vậy, há chẳng phải là không có ý nghĩa gì? Chết như vậy, có gì thú vị chứ?""Ồ?" Diệp Oản Oản hơi có chút cổ quái nhìn chằm chằm Thập Nhất: "Nhưng lúc
nãy không phải ngươi vừa nói, Tư Dạ Hàn dù sao cũng là em trai ngươi,
ngươi không muốn để cho anh ta chết đi sao? Làm sao hiện tại lại tự đá
vào mông mình rồi?"Mấy câu nói của Diệp Oản Oản, khiến cho chân mày Thập Nhất nhăn lại. Diệp Oản Oản đã sớm nhìn thấu gã “Thất gia” trước mặt này rồi. Nội tâm hắn
vô cùng phức tạp, cho dù vẫn còn có tình cảm anh em đối với Tư Dạ Hàn,
nhưng trên miệng cũng sẽ không hề thừa nhận. Nhưng chỉ cần nhìn những gì mà hắn làm, liền có thể nhìn thấu được con người của hắn. "Sư phụ, đừng có tán gẫu nữa! Nói cho tôi biết, Tư Dạ Hàn ở nơi nào?" Thập Nhất nhìn về phía Diệp Oản Oản. Nghe tiếng, Diệp Oản Oản nhún hai vai một cái: "Xin lỗi, đồ đệ ngoan, sư phụ đây cũng không biết được cậu em trai đáng yêu kia của “con” ở đâu. Nếu
như “con” tìm ra được hắn, thì nói cho sư phụ biết, nhé!""Lão Thất, anh đang tìm tôi sao?"Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục nói nhảm, một âm thanh vạn phần quen thuộc, bỗng nhiên vang lên.