"Diệp đồng học, add WeChat cùng nhau trao đổi học tập đi!""Diệp đồng học, Diệp đồng học, tôi đến từ CLB Quảng Cáo này! Cô có hứng thú gia nhập CLB của chúng tôi không?""Diệp đồng học, trao đổi số điện thoại xã giao một chút nào... "Các anh em, đừng có lại nói chuyện với tôi nha! Tánh mạng của tôi sắp không giữ được nữa rồi!Diệp Oản Oản vội mở miệng nói, "Xin lỗi, ngại quá, bạn trai tôi đang chờ, lần sau có thời gian nói chuyện sau!""Hả? Bạn... Bạn trai?"Vậy mà lại đã có bạn trai!?Mấy nam sinh đang tiếp cận nàng đầu tiên là sững sờ, sau đó là thần sắc thất vọng tràn trề…Diệp Oản Oản thật vất vả mới thoát khỏi những người đó, cười tươi như hoa chạy về phía Tư Dạ Hàn. Giờ phút này trên người Diệp Oản Oản mặc một bộ áo đầm đơn giản màu trắng,trừ cái đó ra không có bất kỳ trang sức gì, nhưng tướng mạo của nàng quá mức xuất chúng, da trắng như tuyết, môi đỏ như son, đuôi mắt hơi dươnglên giống như hoa đào... Thời điểm những nam sinh kia vây quanh lấy nàng, ánh mắt bọn họ ra sao, Tư Dạ Hàn đều thấy rõ. Ánh mắt mơ ước báu vật mà hắn sở hữu… (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); "Đi thôi đi thôi, có phải anh chờ lâu lắm rồi hay không?" Diệp Oản Oản vừa quan sát sắc mặt của người đàn ông vừa hỏi. "Mới tới. " Tư Dạ Hàn mở cửa xe, trên mặt không lộ ra bất kỳ tâm tình nào. Lên xe, Tư Dạ Hàn nói với lái xe Hứa Dịch, "Đi đến trung tâm thương mại trước. ""Vâng, Cửu gia. " Hứa Dịch chạy, không dám thở mạnh một tiếng. Thật là bi kịch! Sớm biết vậy hắn đã lái chậm một chút rồi, ai ngờ đâu lạivừa vặn gặp phải cảnh Oản Oản tiểu thư bị một đám nam sinh bắt chuyện…"Thời gian còn sớm, trước tiên đi mua quần áo, sau đó đi trang điểm. " Tư DạHàn vừa lật một quyển tạp chí tài chính kinh tế ra xem, vừa mở miệng,giống như mới vừa rồi cũng không có chuyện gì xảy ra. Diệp Oản Oản đưatay lên vuốt gò má, vừa nhìn vào khuôn mặt không cảm xúc của nam nhân,thử mở miệng thăm dò, "A, A Cửu, anh không tức giận sao?" Tư Dạ Hàn thờ ơ nắm lấy tay nàng, thản nhiên nhìn nàng một cái, "Tại sao phải tức giận?"Tư Dạ Hàn ra vẻ không biết, cũng làm bộ như mới rồi không hề phát sinh chuyện gì. Nhưng trên thực tế là như thế nào, chỉ có trong lòng hắn mới hiểu được. Sợ là nàng đã đánh giá thấp trình độ xấu xí của con dã thú trong lòng hắn. Cho dù là có người dám nhìn nàng thêm một cái, đều sẽ bị coi như là tranhđoạt, huống chi là ở ngay trước mặt hắn, dùng loại ánh mắt đó nhìn nàng, nói chuyện với nàng... Hắn dĩ nhiên biết, ý nghĩ của mình như vậy tồi tệ, ích kỷ đến mức nào, nhiều đến không chịu nổi... (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Hắn gần như bệnh hoạn vậy, muốn chiếm nàng làm của riêng, từ khi vừa mới bắt đầu đến bây giờ, thật ra vẫn chưa bao giờ thay đổi. Chẳng qua là vì không muốn quấy rối nàng, chẳng qua là vì quá tham luyến vàyêu mến nụ cười của nàng, dần dần, hắn học được cách che giấu mà thôi. Vô luận trên mặt tỏ vẻ phong khinh vân đạm bao nhiêu, bên trong hũ giấm đương nhiên là đã chua đến mức không thể nào chua hơn. Diệp Oản Oản nghe vậy, len lén quan sát Tư Dạ Hàn một cái. Thành thật mànói, tính khí hiện tại của Tư Dạ Hàn, thật sự là càng ngày càng quá tốtrồi... Nếu như không phải là bởi vì sống cùng nhau đã lâu, nàngcó thể bằng trực giác cảm nhận được tâm tình của hắn, có lẽ cũng đã bịhắn lừa rồi. Sau khi nghe được lời của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oảnkhông nói hai lời, lập tức lòng đầy căm phẫn mà mở miệng, "Anh không tức giận? Anh không tức giận! Nhưng mà em tức giận nha!"Nói xong chỉ chỉ cái cổ của mình, như thiêu như đốt mà mở miệng, "Mau, mau nhanh!"Tư Dạ Hàn khẽ rướn đôi lông mày, không hiểu nàng muốn làm cái gì, "Sao vậy?"Diệp Oản Oản khẩn trương nói, "Nhanh nhanh bù đắp cho em đi! Luôn có ngườiđánh chủ ý lên trái tim nhỏ của anh, người ta rất là tức giận nha!"Tư Dạ Hàn nghe vậy đầu tiên là ngẩn ra, thất thần nhìn cái cần cổ trắngnõn của thiếu nữ, sau đó vẻ phong khinh vân đạm dần bị hòa tan, chínhgiữa biển giấm trong lòng hắn, dường như mọc lên một hòn đảo, bên trênlà một đóa hoa hồng đang nở rộ, tỏa ra hương thơm dìu dịu…Phía trước đang lái xe, Hứa Dịch: "... "Kỹ năng vuốt lông của Oản Oản tiểu thư…Hắn có thể viết thành một quyển danh tác cấp độ sử thi rồi...