Mộ Tư thương tiếc ôm Bạch Tuyết, đôi mắt lạnh lẽo sắc bén nhìn về phía Mộ lão thái thái: “Bà nội, Bạch Tuyết là người phụ nữ của cháu, xin bà tôn trọng một chút. "Mộ lão thái thái xem thường, bắt bẻ mà nhìn Bạch Tuyết: “Đứa con gái này nhìn là biết bạc phước, hẹp hòi, thực sự khó đến nơi thanh nhã, nhưng nếu cháu đã quyết định thì bà cũng không tiện nói thêm gì nữa, bà sẽ đích thân lên núi một chuyến cầu ngày tốt cho. "Mộ Tư lạnh lùng nói: “Cảm ơn bà nội, nhà cháu cơm canh đạm bạc nên không giữ bà lại ăn tối được. "Sắc trời bên ngoài đã tối đen, lão thái thái đang đói bụng, Mộ Tư đuổi người đi lúc này cũng rất nhãn tâm. Lão thái thái đứng lên hừ lạnh một tiếng: “Bà già này quen ăn cơm rau, không ăn nổi sơn hào hải vị nhà cháu, sợ không tiêu hóa được. "Nói xong, bà nổi giận đùng đùng bỏ đi. Lão thái thái đi rồi thì Bạch Tuyết hất tay Mộ Tư ra, tủi thân khóc lóc nhốt mình trong phòng, Bạch Băng vội vàng chạy đến cửa an ủi. Mộ Tư nhíu mày lại, trong lòng bỗng cảm thấy rất bực bội. Thịnh gia. Đêm nay ăn tiệc hải sản, Thịnh Hoàn Hoàn lột mấy con tôm cho Lăng Thiên Vũ, cậu nhóc đặc biệt thích ăn. 'Trên bàn ăn, Lăng Tiêu ưu nhã như một quý tộc. Thịnh phu nhân lén đánh giá hẳn và Thịnh Hoàn Hoàn, càng xem càng thấy xứng, ý cười trên khóe miệng càng đậm: “A Tiêu, hôm nay mệt không, không bằng đêm nay ở lại nơi này?"Bàn tay đang lột tôm của Thịnh Hoàn Hoàn khựng lại, nghiêng mặt qua nhìn về phía Lăng Tiêu. Lăng Tiêu nhìn Thịnh phu nhân, mấy giây sau cũng để đũa xuống trả lời: “Được. "Sau đó hắn nhìn về phía Bạch quản gia: “Trở về cầm một bộ đồ tới đây. "Thịnh Hoàn Hoàn rất kinh ngạc vì Lăng Tiêu chấp nhận ở lại qua đêm, nhìn thế nào hắn cũng không giống người hiền hoà như thế. Hôm nay hắn rất khác thường! Thịnh phu nhân mừng rỡ: “Thật tốt quá, các con ở lại thì trong nhà cũng náo nhiệt hơn một chút. "Thấy mẹ vui vẻ, Thịnh Hoàn Hoàn bỏ qua kinh ngạc trong lòng, cầm con tôm đã lột trong tay bỏ vào cái đĩa trước mặt Lăng Tiêu, đây là phần thưởng của hắn. Cậu nhóc đang trông mong chờ Thịnh Hoàn Hoàn lột tôm cho mình, kết quả tôm lại vào dĩa của Lăng Tiêu, cậu lập tức mím chặt cái miệng nhỏ, tức giận trừng Lăng Tiêu. Lăng Tiêu làm như không thấy lửa giận của Lăng Thiên Vũ, kẹp con tôm kia lên hài lòng bỏ vào miệng, cậu nhóc tức giận đến hai bên mặt đều phồng lên. Thịnh phu nhân và Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi bật cười. Thịnh phu nhân lập tức an ủi Lăng Thiên Vũ: “Còn mà còn mà, để mẹ con lột thêm cho. "Không biết có phải chữ "Mẹ" này hợp ý của Lăng Thiên Vũ không mà cậu nhóc lập tức không giận dữ nữa, đột nhiên cười với Thịnh phu nhân làm trái tim bà suýt tan chảy. Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi dịu dàng nhếch khóe miệng lên, lại lột hai con tôm cho Lăng Thiên Vũ, cậu nhóc đắc ý bắt đầu ăn. Lăng Tiêu cười lạnh: “Nội y sexy, CD người lớn, trong này không có mấy thứ đó chứ?" Mặt Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đỏ tới mang tai, hận không thể đào lỗ chui vào: “Không có, thật sự không có, tôi đã nói đó không phải của tôi, tôi chưa chạm qua mà đã bị anh nhìn thấy. " Trên gương mặt anh tuấn của Lăng Tiêu có thêm một phần tà ác: “Nghe có vẻ cô rất tiếc nuối?"