Chiến Thần Ở Rể

Chương 900:

11-10-2024


Trước Sau

- Đúng.
Viện trưởng, tù binh là nghị viên hội trưởng lão của Huyết tộc, là tù binh lớn nhất mà Thiên Y Viện bắt được trong vòng trăm năm qua, là cơ hội giương oai khó có được.
Bây giờ, Giang Khương dường như cũng đã luyện chế đan dược siêu phẩm mà không cần nắp Tế Thế Đỉnh.
Ủng hộ ý kiến của vị y sư nhất phẩm này cũng có không ít người.
Lúc này lại có thêm một người nữa lên tiếng tỏ thái độ.
Nghe hai người nói, không ít y sư âm thầm gật đầu, cho rằng lời này thật hữu lý.
Nhưng vẫn có người có ý kiến bất đồng.
Lý Minh Bưu quản lý phòng dược đã bày tỏ quan điểm của ông: - Các vị, tôi đồng ý dùng những Huyết tộc này để đổi lấy nắp Tế Thế Đỉnh.
Lý Minh Bưu vừa nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía ông, muốn biết được tại sao người phụ trách phòng dược này lại có suy nghĩ như vậy.
Dẫu sao, từ tình huống bây giờ xem ra, đổi Huyết tộc cao cấp chỉ để lấy một cái nắp đỉnh, dường như không có lời cho lắm.
- Tôi cũng ủng hộ ý kiến của Lý Minh Bưu.
Người phụ trách phòng Đan dược là Lưu Thiên Phúc cũng lên tiếng ủng hộ Lý Minh Bưu.
Ông chậm rãi nhìn mọi người rồi lại nhìn Giang Khương, nói: - Phòng Đan dược chúng tôi đối với tình huống của Giang Khương và Tế Thế Đỉnh vô cùng rõ ràng.
- Mặc dù tỷ lệ Giang Khương luyện thành đan dược siêu phẩm đã đạt đến ba bốn mươi phần trăm, nhưng hoàn toàn dựa vào máu tươi để luyện, nhằm nâng cao sự phù hợp cho nắp đỉnh và Tế Thế Đỉnh.
Nghe xong, Chu Thế Dương đột nhiên xen vào: - Chút máu tươi đó có là gì đâu chứ? Mỗi lần bất quá chỉ có mười mấy hai mươi mililit, tổn thất không lớn.
Chi bằng đem nửa lượng máu trong người đi đổi cho Huyết tộc.
Một lần vất vả, cả đời nhàn nhã.
Còn tốt hơn là đem Huyết tộc cao cấp đi trao đổi.
Nói đến đây, Chu Thế Dương gật đầu xin lỗi Từ Khải Liễu một cái: - Viện trưởng, xin lỗi, tôi chẳng qua chỉ là biểu đạt chút ý kiến của tôi mà thôi.
- Không sao, hôm nay chính là thảo luận chuyện này mà.
Từ Khải Liễu mỉm cười nói.
Lưu Thiên Phúc cũng mỉm cười, dường như không quan tâm đến sự giễu cợt của Chu Thế Dương: - Liên quan đến việc lấy máu của Giang Khương và dùng cậu ấy cho Huyết tộc nghiên cứu đổi lấy nắp Tế Thế Đỉnh, ban đầu hội Viện ủy cũng đã bác bỏ.
Hơn nữa, lần này Huyết tộc tập kích, cho thấy máu của Giang Khương đối với Huyết tộc rất quan trọng.
- Vì thế, việc lấy máu của Giang Khương đổi lấy nắp Tế Thế Đỉnh, Thiên y sư Chu cũng đừng đem ra nhạo báng nữa.
Nghe xong, sắc mặt Chu Thế Dương hơi trầm xuống, cũng không nói lời nào, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Lưu Thiên Phúc cũng không để bụng, chậm rãi nói tiếp: - Ở đây, tôi chỉ muốn nói một sự thật.
Tỷ lệ thành đan của Giang Khương đã là hơn bốn thành, nhưng nếu không có nắp Tế Thế Đỉnh, chỉ sợ muốn tăng lên nữa cũng khó.
- Nếu có thể đổi nắp đỉnh trở về, ta sẽ có một Tế Thế Đỉnh hoàn chỉnh, tỷ lệ thành đan của Giang Khương lại càng được nâng cao.
Nghe xong, Chu Thế Dương hừ lạnh một tiếng: - Ông cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Ông làm sao có thể chắc chắn sau khi có nắp Tế Thế Đỉnh, tỷ lệ thành đan của Giang Khương sẽ được nâng cao? Ông có thể bảo đảm? Đây chính là một nghị viên hội trưởng lão và bốn nghị viên quốc hội đấy.
Đem cả đám ra đổi lấy một cái nắp đỉnh có cũng được không có cũng được, quả thật không phải là chuyện sáng suốt.
Đối với sự giễu cợt của Chu Thế Dương, Lưu Thiên Phúc cười một tiếng: - Được, theo như lời Thiên y sư Chu Thế Dương nói, Tế Thế Đỉnh tạm thời không có nắp cũng không sao, nhưng tôi muốn nói cho mọi người một sự thật, bây giờ Tế Thế Đỉnh có thể thông qua máu của Giang Khương để luyện chế đan dược siêu phẩm.
Nhưng về sau, nếu Tế Thế Đỉnh muốn tiến hành truyền thừa, không có nắp đỉnh nguyên gốc của nó, có nhậm chức đỉnh chủ cũng không thể luyện ra được đan dược siêu phẩm.
- Không…không thể nào? Tại sao Giang Khương lại dùng máu tươi được? Chẳng lẽ người khác lại không được? Nghe xong, sắc mặt Chu Thế Dương biến đổi, trầm giọng hỏi ngược lại.
- Dĩ nhiên là không được rồi.
Nắp đỉnh Tế Thế Đỉnh kia là do Giang Khương tự tay dùng linh khí vận hành trận pháp, hơn nữa còn dùng máu của mình mà luyện thành.
Cho nên cậu ấy mới có thể sử dụng máu tươi để luyện chế đan dược siêu phẩm, còn người khác thì tuyệt không có khả năng.
Lời Lưu Thiên Phúc vừa nói ra, tất cả mọi người đều im lặng.
Thân là Phó phụ trách phòng Dược, Lưu Thiên Phúc tất nhiên không phải là người ăn nói lung tung.
Nếu thật sự như vậy, bây giờ tạm thời vẫn còn Giang Khương ở đây.
Nhưng Giang Khương đã trở thành mục tiêu quan trọng của Huyết tộc.
Hắn không xảy ra vấn đề gì thì thôi, nhưng nếu vạn nhất xảy ra vấn đề, không có Giang Khương, Tế Thế Đỉnh xem như đứt đoạn truyền thừa.
Ánh mắt Chu Thế Dương vụt sáng, cũng không phản bác nữa, chẳng qua chỉ hừ lạnh một tiếng.
Thấy tất cả đều không lên tiếng, Từ Khải Liễu gật đầu một cái, sau đó nhìn Giang Khương, chậm rãi nói: - Giang Khương, đối với chuyện này, cậu có ý kiến gì không? Giang Khương thoáng trầm mặc một chút.
Đối với chuyện này, hắn thật sự khó mà có ý kiến.
Nhưng sự thật quả là như thế.
- Nếu có thể lấy lại nắp Tế Thế Đỉnh, tôi tạm thời dừng luyện chế đan dược siêu phẩm.
- Sao? Nghe Giang Khương nói, Từ Khải Liễu ngạc nhiên hỏi: - Vì sao? - Trước mắt, hai loại đan dược siêu phẩm mà bổn viện cần nhất tôi cũng đã luyện ra được.
Cho nên không cần luyện nữa.
Ít nhất mấy tháng, thậm chí một năm cũng không cần lo lắng.
Bởi vì, nếu có thể lấy lại nắp Tế Thế Đỉnh, tỷ lệ thành đan của tôi sẽ tăng thêm một hai thành nữa.
Đến lúc đó, lãng phí nguyên liệu cũng ít đi hai phần.
Giang Khương nói đến đây, mọi người cũng biết được thái độ của hắn.
Bây giờ tỷ lệ thành đan của hắn là từ ba đến bốn thành.
Nếu như có thể lấy về nắp Tế Thế Đỉnh, tỷ lệ thành đan có thể đạt đến năm thành.
Tuy nói chẳng qua chỉ tăng lên một hai thành, nhưng đã có thể tiết kiệm không ít nguyên liệu luyện chế đan dược siêu phẩm, chứ đừng nói chi đến việc sau này Giang Khương còn có thể tiếp tục tăng lên.
Bây giờ không nói đến vấn đề truyền thừa, nội vấn đề tỷ lệ thành đan cũng đáng để mọi người nghiêm túc suy xét.
Nghe Giang Khương nói xong, Từ Khải Liễu nhìn mọi người, thấy tất cả đều im lặng, liền trầm giọng nói: - Được rồi, tình huống đại khái thì mọi người cũng đã biết.
Tôi cũng xin nói một chút ý tưởng của tôi.
Tế Thế Đỉnh là chi bảo trấn viện, là truyền thừa ngàn năm, bất kể thế nào bổn viện cũng phải nghĩ hết biện pháp bảo đảm Tế Thế Đỉnh nguyên vẹn.
Đồng thời, cơ hội lần này rất tốt, cho nên mọi người hãy nghiêm túc suy tính một chút.
Nếu còn có ý kiến thì tiếp tục phát biểu.
Nghe Từ Khải Liễu nói, mọi người nhìn nhau im lặng, ngay cả Chu Thế Dương cũng cau mày nhưng vẫn không lên tiếng.
Thấy tất cả đều không nói, Từ Khải Liễu lên tiếng: - Đã như vậy, cứ theo thông lệ, bỏ phiếu biểu quyết.
Ai phản đối việc dùng Huyết tộc cao cấp để đổi lấy nắp Tế Thế Đỉnh, xin giơ tay.
Đối mặt với đề nghị của Từ Khải Liễu, không khí trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.
Không ít các y sư nhìn nhau nhưng lại không giơ tay.
Ngoài ra còn có hai người nhìn về phía Chu Thế Dương, thấy Chu Thế Dương dường như cũng không có ý định phản đối, bản thân cũng không nhúc nhích nữa.
Thấy không ai giơ tay, Từ Khải Liễu khẽ mỉm cười, đang định lên tiếng, đột nhiên nghe Giang Khương nói: - Viện trưởng, mặc dù tôi không có quyền biểu quyết nhưng tôi có một đề nghị bổ sung, muốn chư vị cân nhắc, không biết có được hay không? Thấy Giang Khương lên tiếng lúc này, tất cả đều sững sốt.
Rõ ràng biểu quyết đã được thông qua, đây đối với Giang Khương cũng là một chuyện cực tốt, tại sao bây giờ Giang Khương lại lên tiếng? - Có thể? Từ Khải Liễu đáp.
- Tôi nghĩ liên quan đến việc dùng Huyết tộc cao cấp để đổi lấy nắp Tế Thế Đỉnh, mọi người hẳn không phản đối.
Nhưng tôi vẫn có một đề nghị.
Bất kể là tôn nghiêm của trưởng lão hội Huyết tộc hay là vì những thứ khác, khả năng Huyết tộc cự tuyệt điều này sẽ không cao.
- Cho nên, chúng ta có thể thử đàm phán với đối phương, tận lực lấy thêm một số những vật khác.
Nói đến đây, gương mặt Giang Khương đột nhiên nở nụ cười quỷ dị: - Ví như Huyết tộc có một huyết linh thảo rất đặc biệt.
Loại linh dược này đã tuyệt chủng trong viện ta từ lâu.
Đan dược cần Huyết linh thảo của chúng ta cũng có hai ba loại, trong đó nguyên liệu liệu chế Huyết Linh đan chính là còn thiếu nguyên liệu này.
- Nếu có thể trao đổi được một chút, Huyết linh đan của chúng ta có thể luyện được mấy lò.
Nghe Giang Khương nói xong, mắt người nào cũng sáng lên.
Mặc dù cái tên Huyết linh đan có vẻ xa lạ, nhưng tất cả mọi người đều là thành viên hội Viện ủy, kiến thức uyên bác, chỉ cần cẩn thận suy nghĩ một chút liền nhớ ra được hiệu quả của loại linh đan này.
Tất cả đều rốt rít gật đầu.
- Có lý, rất có lý.
Đặc biệt là Lưu Thiên Phúc và Lý Minh Bưu, liên tục gật đầu nói.
Từ Khải Liễu cũng mỉm cười gật đầu, bày tỏ sự đồng ý.
- Còn nữa, đại chiến năm đó, khi liên quân tấn công vào thủ đô đã lấy đi vô số bảo vật của chúng ta.
Huyết tộc nhất định cũng giữ không ít.
Chúng ta có thể cân nhắc đàm phán để lấy về.
Nói đến đây, Giang Khương bật cười rồi nói tiếp: - Đường đường là bốn nghị viên quốc hội và một nghị viện của trưởng lão hội, chúng ta như thế nào cũng phải bán với giá đắt mới được.
- Haha, rất có lý.
Tất cả mọi người nghe Giang Khương nói đều cười rộ lên.
Chỉ có Chu Thế Dương là lạnh giọng nói: - Đám Huyết tộc cũng chẳng phải kẻ ngu.
Bọn họ biết nắp đỉnh rất quan trọng đối với viện chúng ta, nào có chuyện trả cái giá cao hơn chứ? Đừng có nghĩ đơn giản như vậy.
- Chu Thế Dương nói sai rồi.
Giang Khương khẽ cười: - Ban đầu tôi cũng đã có nói qua, tôi sẽ dừng lại việc luyện chế đan dược siêu phẩm.
Một tháng, vài tháng hay một năm cũng chẳng thành vấn đề.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!