Đan Dương Tháp là Tàng Bảo Các của Đan Dương Tông. Nếu là Tàng Bảo Các thì hiển nhiên là cực kỳ quý giá đối với Đan Dương Tông. Cốc Thanh Sơn lại để Lục Vân đi vào. Lục Vân cảm thấy có chút kỳ quái nên hỏi: "Vì sao Cốc Tông Chủ đột nhiên tốt bụng đồng ý cho người ngoài như tôi tiến vào Tàng Bảo Các của các người?"Hắn không tin trên đời này có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, dù từ đầu đến cuối Cốc Thanh Sơn luôn tỏ ra rất thân cận thì hắn cũng không thể không đề phòng. Cốc Thanh Sơn vừa cười vừa nói: "Cậu Lục không cần cảnh giác như thế, đệ tử của Đan Dương Tông chúng tôi cũng thường xuyên tiến vào Đan Dương Tháp để chọn lựa một Đan Đỉnh thích hợp cho bản thân sử dụng. ""Nhưng tôi không phải là đệ tử của Đan Dương Tông. ""Vừa rồi tôi nghe thấy cậu gọi cô Lâm là chị hai, hai người là chị em ruột sao?” Cốc Thanh Sơn đổi cách thăm dò. Lục Vân lắc đầu, sau đó lại gật đầu và nói: "Không phải chị em ruột, nhưng tình cảm giữa chúng tôi còn sâu sắc hơn cả chị em ruột. ""Vậy chẳng phải ổn rồi sao, cô Lâm muốn lĩnh ngộ tâm pháp Thanh Đế nhất định cần một thời gian, cụ thể là bao lâu thì phải xem ngộ tính của cô ấy, cho nên không bằng cậu chọn lựa một Đan Đỉnh thay cho cô ấy đi. " Cốc Thanh Sơn nói. Thấy Lục Vân vẫn nghỉ ngờ, ông lại giải thích một câu: "Tin tức cô Lâm có được Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh đã được giữ bí mật, tất nhiên cần một cái đỉnh khác để yểm hộ, còn phẩm chất gì cũng không quan trọng, cho nên cậu hay cô Lâm đi vào đều không có gì khác biệt. "Nghe cũng có lý thật. Lâm Thanh Đàn chỉ cần một Thanh Đỉnh là đủ, chọn thêm một cái đỉnh chỉ vì che giấu tai mắt mọi người, để người khác nghĩ rằng Thanh Đỉnh không ở trên người cô. Cho nên căn bản không cần để ý cái đỉnh thứ hai này có thích hợp hay không,ai đi chọn cũng như thế. Nhưng trong lòng nói: Tin cái quỷ nhà ông, lão già mất nết này quá xấu xa! Trong toà tháp này nhất định có cái hố to đang đợi mình. Nhưng từ trước đến nay Lục Vân không biết sợ là gì, nếu lão già này muốn hắn đi vào thì hắn cứ vào xem thử, nếu tình hình không ổn thì trốn ra cũng không khó. Thế là Lục Vân chấp nhận.