Sau khi người dân thôn Vĩnh Khê uống nước suối, ít nhiều gì đầu cảm thấy cơ thể khó chịu. Sau khi hiểu sơ qua về tình hình, Lục Vân một mình vào núi, men theo dòng sông, đi ngược dòng và cuối cùng tìm thấy manh mối trong một hang động gần đầu nguồn. Một cổ tà sát chỉ khí cường đại đang phát ra bên ngoài hang động. Chắc hẳn đó là vấn đề. Lục Vân mở Huyền Chân Nhãn Pháp ra, quét qua hang động tối tăm, tập trung quan sát vào những khu vực mà tà sát chỉ khí mạnh nhất, đột nhiên từ trong dòng suối chảy qua hang động, hắn phát hiện ra một vật thể tối đen như mực phát ra chút ánh sáng yếu ớt. Tà linh khítLục Vân nhanh chóng nhận ra rằng vật thể đó có nguồn gốc của tử sát chỉ khí, là một món vũ khí tử linh khí. Nhưng ngay khi Lục Vân vừa định đi vào trong động lấy tà linh khí ra ngoài, đột nhiên một bóng người xinh đẹp chạy nhanh từ đầu bên kia hang đi tới, cầm lấy tà khí linh trước, sau đó nhanh chóng quay người rời đi. Mặc dù hang động giống như một đường hầm không đủ ánh sáng, nhưng Lục Vân vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt của người bên kia vì còn mở Huyền Chân Nhãn Pháp, ngay lập tức kích động hét lên: “Chị Năm!""Hả?" Bóng người xinh đẹp bên trong sững sờ trong giây lát, cô dừng bước lại với vẻ mặt khó hiểu. Lần này, Lục Vân càng chắc chăn răng đó là chị năm Sở Dao, là người mà hẳn nhìn thấy trong bức ảnh của ông nội Ngô, mặc dù khuôn mặt của người trong tấm hình có hơi mờ. "Chị năm, là em, tiểu Lục Vân. " Lục Vân lại kêu một tiếng. "Tiểu Lục Vân?" Sở Dao lắc đầu mấy cái, ngập ngừng đi ra khỏi sơn động, sau khi nhìn rõ dung mạo của Lục Vân, đôi mắt đẹp của cô sáng lên, nói: "Thật sự là em sao, tiểu Lục Vân, chị còn tưởng là ai đến đánh cắp kho báu của chị đó!"Phản ứng này là có hơi sai. Quả nhiên, như chị cả đã nói, chị ấy không hề kích động như tưởng tượng, phải biết rằng khi hắn nhìn thấy chị tư trở lại, chị ấy đã kích động ôm cổ hẳn hét lên không ngừng. Phản ứng của chị năm thì, mặc dù trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhưng so với những người chị khác thì quá bình tĩnh, không giống như nhìn thấy người mình yêu thương sống lại từ cõi chết. Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhấtNhưng mà Lục Vân cũng không có giải đáp nghỉ vấn trong lòng, mà chỉ nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Dao, ngữ khí kỳ quái nói: "Chị năm, sao mặt chị lại dính đầy bùn đất vậy?" Lục Vân không nói nên lời: "Rõ ràng là một cô gái xinh đẹp như thế này, tại sao phải biến khuôn mặt mình thành ra như vậy chứ... Chờ đã, chị vừa nói gì, mộ?” Sau khi Lục vân nhận ra liền cả kinh nói: "Chị năm, sao chị lại thiếu đạo đức như vậy, lại đi đào mồ tổ tiên nhà người ta?" "Tiểu Lục Vân em nói bậy cái gì vậy, cái gì mà đi đào mồ tổ tiên, chị chỉ đi đến những ngôi mộ không chủ, hơn nữa chị không phải đi làm chuyện xấu, chẳng qua là đi thu thập tà linh khí mà thôi... ... " Sở Dao trừng mắt lên nhìn Lục Vân mà trách móc, sau đó dường như nhớ tới cái gì, kinh ngạc hỏi: "Sư bá không có dẫn em đi thăm mộ sao?"