Giang Khuynh Nguyệt không khỏi cau mày, thở dài: "Ơ, tôi là người xa lạ ở đất khách... Anh cũng không hề nói sẽ đến gặp tôi thường xuyên. ” Gần đây Tề Đẳng Nhàn bận rộn làm sát thủ thời gian rồi, Tôn Dĩnh Thục và Dương Quan Quan đã khiến hắn lo lắng rồi, giờ mà còn chọc tới Giang Khuynh Nguyệt nói nhiều này nữa, ngày tháng tới chẳng phải sẽ không thể chịu nổi sao? "Cô là một trong số ít những người nổi tiếng có thể đến dự tiệc sinh nhật của ông cụ Quý, Giang tiểu thư! Tham gia bữa tiệc này ngày hôm nay, địa vị của cô trong làng giải trí có thể đi lên rồi. ” Hứa Trường Ca mỉm cười nói. "Ông Hứa, ngài khách sáo rồi, tôi có tài đức gì đâu, tất cả đều nhờ tên chó chết này cả!" Giang Khuynh Nguyệt mỉm cười, duỗi tay đặt lên vai của Tề Đẳng Nhàn. Tề Đẳng Nhàn đánh giá một chút, Dương Quan Quan vẫn đang bận rộn trò chuyện với người khác nên cũng thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói: "Đây là do bản thân cô rất xuất sắc thôi, không liên quan gì đến tôi cả. " Hắn không nhịn được mà nhìn đôi chân trắng nõn thon thả của em gái này, trong lòng không khỏi nghĩ tới, cô ấy mà nằm trong cái Knight XV kia, giơ đôi chân dài lên, hẳn là có thể đạp lên nóc xe! Lúc này Trần Ngư đã lặng lẽ đi tới, vẻ mặt đùa cợt, nói: "Giám mục Tề thật sự rất có phúc mà, một vị Tôn phu nhân vừa mới đi mà bây giờ đã có thêm một ngôi sao lớn khác ở bên cạnh rồi! Tôi e rằng Giáo hoàng sẽ khó chịu nếu phát hiện ra tác phong này của anh nhỉ?” Sau khi Giang Khuynh Nguyệt nhìn thấy Trần Ngư, cô ấy đột nhiên cảm thấy mình như gặp một kẻ thù lớn, người phụ nữ này không cao, chỉ khoảng một mét bảy, nhưng ngoại hình và khí chất của cô ta có thể nói là người đỉnh nhât trong cuộc đời cô ấy, và không ngoa khi mô tả nó bằng hai chữ: hoàn hảo. "Trần Ngư, cô đừng có đến chỗ tôi nữa, nếu không, tôi sẽ để cô kết hôn với Bùi Bất Khí đấy!" Tề Đẳng Nhàn không khỏi hung ác nói. "Vậy thì tốt rồi, đến lúc đó tôi sẽ gửi ảnh cưới của cô dâu cho anh. " Trần Ngư thờ ơ nói. Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến cảnh cô ta rúc vào vòng tay của người đàn ông khác trong bộ váy cưới, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, khiến hắn không khỏi trợn mắt nhìn chằm chằm. Giang Khuynh Nguyệt cười nói: "Trần tiểu thư lúc mặc váy cưới chắc chắn sẽ rất đẹp nhỉ!" Tề Đẳng Nhàn dã ngửi thấy mùi thuốc súng đầy trong không khí. Tuy nhiên, may mắn thay, đã có người đến giải vây, đó là Bùi Bất Khí, người vừa nhắc đã đến. Hắn ta ở trong nhà họ Quý này, có thể nói là được chào đón rất nồng nhiệt, dù sao thì thân phận của hắn ta cũng là thiếu gia của thương hội Hoa Minh, danh tiếng của thương hội Hoa Minh cũng không nhỏ. Cùng đi với hắn ta là Kamiyama Yui. Hôm nay Kamiyama Yui mặc một chiếc váy đen, trông rất bí ẩn và lạnh lùng, rất có khí chất. "Trần Ngư, đây là tiểu thư Kamiyama Yui, em vẫn chưa gặp cô ấy đúng không? Để anh sẽ giới thiệu cho em. ” Bùi Bất Khí cười nói. *Tỏi tây là giống lấy thân, lá, khi người ta thu hoạch xong, cứ để gốc ở lại và tiếp tục chăm sóc thì sẽ sinh thêm thân và lá trên phần gốc cũ. Ý nói là Tề Đẳng Nhàn coi Quý gia như nguồn tiền hết lại có vậy. Hiển nhiên Bùi Bất Khí vẫn còn muốn thuyết phục Trần Ngư thay đổi ý định, hắn còn cố tình đưa Kamiyama Yui tới đây. Sắc mặt của Trần Ngư trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, cô đứng lên, quay đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, nói: "Rốt cuộc anh vẫn còn muốn khiến cho tập đoàn Hà thị phá sản sao? Người khác cũng đều đến diễu võ dương oai trước mặt anh rồi!". Sau khi Kamiyama Yui nghe nói như thế, quả nhiên sắc mặt không vui, cười lạnh nói: "Hiện tại tập đoàn Hà thị theo chúng ta nâng Hội Huyền Dương, trước khi anh ở đây nói lời này, vẫn là nên nghĩ rõ ràng thật tốt trước. " Hiện tại Kamiyama Yui có thể có thái độ lớn lối như thế dĩ nhiên là bởi vì nàng làm việc trong cái tổ chức Quần Lang này. Nàng có thể nhờ sự giúp đỡ cái tổ chức Quần Lang này. Sử dụng thủ đoạn không bình thường để giải quyết rất nhiều chuyện. Hiện tại, giá ngọc thành phẩm tại các cửa hàng trang sức ở Hương Sơn đã trở lại bình thường do Quần Lang bị đe dọa. Xét cho cùng, tổ chức Quần Lang là một tổ chức khét tiếng trên thế giới và có thể đe dọa, khiến rất nhiều thế lực phải khiếp sợ. "Trần Ngư, cô đừng khiến tình thế căng thẳng như vậy! Cho dù cô không muốn hợp tác với Huyền Dương hội, không thể trở thành đối tác, vẫn có thể làm bằng hữu. " Bùi Bất Khí cười nói, khí chất của hắn hiền như ngọc, như quân tử khiêm tốn. Tề Đẳng Nhàn ngẩng đầu nhìn Bùi Bất Khí và chậm rãi nói: "Tôi sẽ cho anh một cơ hội để cút khỏi Hương Sơn trong vòng ba ngày!" “Nhà ngươi xây dựng Hương Sơn sao?” Nghe vậy, Bùi Bất Khí vẻ mặt bình tĩnh, vẫn khiêm tốn. "Bởi vì, tôi ghê tởm rác rưởi Thương hội Hoa Minh của anh. " Tề Đẳng Nhàn vô cảm nhìn hắn và chậm rãi nói.