Nhìn Giang Khương ảo não chạy ra ngoài, Lưu Mộc Dương cười to, bưng tách trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Từ Khải Liễu, nói:- Nhưng, cứ để cho Hầu tước Eve ở lại trong nội viện, chắc không có vấn đề gì chứ?- Có vấn đề gì?Từ Khải Liễu cười nói:- Nếu ngay cả hai Đại vu sư của bộ lạc Vu sư còn ở đây, thêm một Huyết tộc nữa thì có thể làm được gì? Ngay cả đại loạn lớn như vậy mà còn qua được, nội viện chúng ta còn sợ chút chuyện này sao?Lưu Mộc Dương nhe răng cười, gật đầu nói:- Là tôi suy nghĩ quá nhiều. Nhưng tôi thấy vị nữ Hầu tước Eve này đúng là có chút tình ý với Giang Khương. Dĩ nhiên cũng không chỉ đơn thuần vì máu của cậu ấy. - Cho nên tôi mới đồng ý cho Eve ở lại trong viện. Từ Khải Liễu mỉm cười nói:- Bất kể thế nào, Eve là Hầu tước trẻ tuổi nhất của Huyết tộc. Ông cảm thấy, nếu một người không có tính tổn hại đối với viện, chúng ta có cần phải khước từ không?- Đương nhiên là không cần thiết. Lưu Mộc Dương cười nói:- Giang Khương không phải người ngu. Tôi nghĩ, chuyện này chúng ta cứ ngồi im mà xem. - Dĩ nhiên rồi. Từ Khải Liễu nói:- Ít nhất, tôi cảm thấy sau này chúng ta sẽ có thêm Huyết Linh Thảo một cách dễ dàng hơn. - Tôi cũng cảm thấy vậy. Nghĩ đến sau này sẽ có một vị Hầu tước, thậm chí là Công tước thỉnh thoảng trợ giúp chúng ta nghiên cứu, đúng là đáng để chờ mong. Lưu Mộc Dương gật đầu, đột nhiên nghiêm túc lại:- Gòn tình huống liên quan đến Tề gia, chúng ta nên xử lý như thế nào?- Cứ dựa theo ý kiến của ông, mật thiết quản chế hết thảy chiều hướng của Tê gia. Sau đó đưa ra cảnh cáo với Tê Lãng, cho thấy thái độ của Thiên Y Viện ta. Đây là lựa chọn của Tề gia y, Thiên Y Viện ta cũng không vì vậy mà làm khó y. Nhưng nếu Tề gia dám có những hành động vượt quá giới hạn, Thiên Y Viện tất sẽ không để cho Tề gia y dễ dàng vượt qua như vậy. Nói đến đây, sắc mặt Từ Khải Liễu lạnh lại:- Nếu Tề gia dám làm ra lựa chọn như thế, Tề gia nên gánh lấy trách nhiệm nặng nề, đừng tưởng rằng Thiên Y Viện chỉ vì Cổ môn mà có bất kỳ kiêng ky nào. Trong thần điện tại bộ lạc Vu sư cách xa vạn dặm, Tổ linh tế tư ngồi xếp bằng trước đống lửa màu xanh, nhắm mắt cảm nhận. Ngọn lửa trước mặt giốngnhư có sinh mệnh, không ngừng lơ lửng. Không biết qua bao lâu, Tổ linh tế tư chậm rãi mở mắt, nhìn hai Đại vu sư đang ngồi bên cạnh, nói:- Thần thú đại nhân lựa chọn quả nhiên không sai. Một vu sư gầy nhom chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói:- Lần này đám người Draco đến Hoa Hạ, đã xác nhận qua, chỉ cần là khu vực có Thần Thú Bát, sức mạnh vu sư chúng ta vẫn tồn tại. Lần này đến phương đông, thu hoạch đúng là rất lớn. Một vị phù thủy khác cũng chậm rãi gật đầu, nói:- Sứ giả đại nhân đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Thiên Y Viện, cũng khiến cho tình huống rối rắm của bộ lạc vu sư chúng ta được hóa giải. Hơn nữa, căn cứ theo hồi báo của Draco và Portugo, một vị Hầu tước của Huyết tộc cũng đã đến tham gia nghi thức tấn thăng lần này của sứ giả đại nhân. - Nghe nói vị nữ Hầu tước Huyết tộc này, mặc dù phụng mệnh làm việc, nhưng quan hệ với sứ giả đại nhân rất tốt. Cho nên mới được tham gia dự lễ, cũng không bị phía Thiên Y Viện căm thù. Thậm chí còn ở lại lâu ngày trong nội viện, được sứ giả đại nhân chiêu đãi. Gương mặt gầy nhom của Đại vu sư cũng lộ ra một chút yên tâm: Hai đại Vụ sư nhìn nhau, sau đó cúi đầu thật sâu: - Vâng. Từ lúc hai người cúi đầu xuống, ngọn lửa màu xanh trước mặt ba người tăng vọt, sau đó vỡ ra. Ngọn lửa nổ tung, bắn đầy hoa lửa bên trong thạch thất, sau đó hai vị Đại vu sư biến mất không thấy, chỉ còn lại Tổ linh tế tư với một ngọn lửa nhỏ trước người. Nhưng ngọn lửa đã thu xuống chưa đầy một thước, chiếu sáng gương mặt u ám của Tổ linh tế tư.