Giang Khương biểu hiện ra cường thế, trong mắt một nhóm người là đáng khen, kết hợp với sự kiện phản bội lần trước, chèo chống mọi loại nguy cơ, khiến cho những người đang lo lắng phải tán thành. Ngoại trừ một phần nhỏ người ra, phần lớn thành viên Thiên Y Viện, thậm chí rất nhiều lão y sư, trong lòng cũng bày tỏ sự hài lòng với hành động bảo vệ thành viên Thiên Y Viện của hắn, cho là lãnh đạo cao cấp của Thiên Y Viện thì phải có biểu hiện cường thế như thế. Có điều Giang Khương không nghĩ đến, hắn xử lý lần này lại nhận được không ít ủng hội của thế hệ trẻ trong Thiên Y Viện. Thấy tình huống như vậy, Chu Hạo Bình nghe xong báo cáo, sắc mặt có chút khó coi. Tuyển chọn Ủy viên thường vụ Thiên Y Viện cũng không chỉ đơn thuần các thành viên Hội Đồng Viện quyết định. Sự tán thành của một số trung tầng khác cũng rất quan trọng. Hơn nữa, trong thời điểm tuyển chọn, Hội Đồng Viện sẽ trưng cầu ý kiến toàn viện. Mặc dù không quá có tác dụng mấu chốt, nhưng vẫn rất được Hội Đồng Viện coi trọng. Dù sao, Hội Đồng Viện cũng không thể chọn ra một Ủy viên thường vụ không: được lòng toàn viện. - Lão Chu, hướng gió hai ngày qua có chút không tốt. Sắc mặt Ngô y sư có chút phiền muộn. Từ sau cái lần lên tiếng ủng hộ Ngô y sư đảm nhiệm chức ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, đã hoàn toàn đứng về phía ông. Bây giờ hướng gió đột nhiên thay đổi, ông dĩ nhiên là không cao hứng nổi rồi. Sắc mặt Chu Hạo Bình cũng có chút khó coi, nhẹ gật đầu, chậm rãi nói:- Ban đẩu tôi quả thật có chút khinh thường chuyện này, thậm chí còn định lấy chuyện này ra tố cáo với Hội Đồng Viện. Xem ra mình đã nhìn lầm rồi. - Đúng vậy, chúng ta cũng nhìn lầm rồi. Không nghĩ đến tâm cơ của Giang Khương lại cao như thế. Ngô y sư gật đầu nói:- Bị Giang Khương chiếm tiên cơ, chúng ta nhất định phải thận trọng nghĩ biện pháp tiến thêm một bước. Nếu đợi đến lúc bắt đầu tuyển chọn mới hành động thì sẽ bị rớt lại phía sau mất. Nghe Ngô y sư nói, Chu Hạo Bình im lặng một hồi rồi nói:- Xem ra chúng ta phải chạy đằng kia thôi. Ánh mắt Ngô y sư sáng lên, sau đó gật đầu:- Nếu còn không chạy, đến lúc đó chỉ sợ không còn cơ hội gì nữa. Mùng 7 tháng Giêng, Hội Đồng Viện triển khai cuộc họp đầu năm. Toàn bộ công việc của Thiên Y Viện từ trạng thái nghỉ phép chuyển sang trạng thái bình thường. Sau khi sắp xếp một số công việc cho toàn viện xong, Từ Khải Liễu nhìn mọi người, nói:- Được rồi, các vị. Một năm mới đã bắt đầu, tất cả thành viên Hội Đồng Viện chúng ta cũng đã trở lại trạng thái bình thường, chuẩn bị một năm công tác. - Chuyện quan trọng nhất của năm nay là có liên quan đến việc tuyển chọn Ủy viên thường vụ và ủy viên bình thường Hội Đồng Viện. Vấn đề này cũng đã được chính thức công bố vào cuối năm ngoái. Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành tuyển chọn, sớm giúp cho Hội Đồng Viện khôi phục trạng thái như ngày nào. Xin mọi người nghiêm túc tiến hành thảo luận và nghiên cứu, mau sớm xác nhận người được chọn. Nghe xong, mọi người nhìn nhau rồi gật đầu. Dù sao Hội Đồng Viện vẫn còn thiếu mấy thành viên, nếu còn không mau chọn ra, trong lòng mọi người giống như vẫn còn tảng đá treo đó. Chuyện trọng đại, chỉ có sau khi xác định thành viên rồi, tất cả mọi người mới có thể hoàn toàn bình tĩnh tiến hành công việc. - Được rồi, liên quan đến ủy viên Hội Đồng Viện, không biết Trưởng ban Lưu nhận được tình huống có liên quan như thế nào?Dứt lời, Từ Khải Liễu mỉm cười nhìn Lưu Mộc Dương. Lưu Mộc Dương khẽ mỉm cười, gật đầu nói:- Liên quan đến danh sách Ủy viên Hội Đồng Viện, nội viện tạm thời chưa có ý kiến gì đặc biệt. Xem ra chúng ta có thể tiến hành bàn luận và biểu quyết những vị đồng chí này. - Ừm, vậy là tốt rồi. Xem ra những thành viên mà mọi người chọn vẫn rất phù hợp. Từ Khải Liễu hài lòng gật đầu, sau đó nhìn Lưu Mộc Dương, hỏi tiếp:- Còn tình huống liên quan đến tuyển chọn Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện thì sao? Không có ý kiến gì đặc biệt chứ?Nghe Từ Khải Liễu hỏi, biểu hiện của Lưu Mộc Dương thoáng nghiêm túc lại, nói:- Liên quan đến hai vị được đề cử là Ủy viên, y sư Chu Hạo Bình và Ủy viên Giang Khương, phần lớn đều được đánh giá khá tốt. Nhưng ở chỗ tôi lại nhận được một số ý kiến đặc biệt, cho nên tôi xin hướng Hội Đồng Viện báo cáo một chút. Nghe Lưu Mộc Dương nói, sắc mặt mọi người hơi biến đổi. Nếu Lưu Mộc. Dương đã nói như vậy, chính là đại diện cho việc tuyển chọn nhận được ý kiếnbất đồng. - Được, nếu ban Giám sát nhận được ý kiến khác nhau như vậy, xin Trưởng ban Lưu cứ nói ra. Vẻ mặt Từ Khải Liễu cũng nghiêm lại, trầm giọng nói. - Liên quan đến việc tuyển chọn Ủy viên thường vụ, trong lúc ban Giám sát đang trưng cầu ý kiến, liền nhận được một số ý kiến đặc biệt của một số y sư. Lưu Mộc Dương nhẹ nhàng quét mắt một vòng nhìn mọi người, sau đó trầm giọng nói:- Ý kiến này chủ yếu nhằm vào Ủy viên Giang Khương. Nghe Lưu Mộc Dương nói, sắc mặt mọi người lại thay đổi lần nữa, sau đó chuyển sang nhìn Giang Khương đang ngồi một bên. Nhưng Giang Khương dường như cũng không có phản ứng gì quá lớn đối với tin tức này, gương mặt vẫn dửng dưng, chỉ là hơi tò mò một chút. - Có một số y sư cho rằng, cấp bậc chuyên chức của Ủy viên Giang Khương quá thấp, không quá thích hợp với kiện tuyển chọn Ủy viên thường vụ. Lưu Mộc Dương nói. Lưu Mộc Dương vừa nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt. Đúng vậy, chức vụ chuyên chức của Giang Khương đúng là quá thấp, thậm chí còn chưa phải là y sư, chỉ là y sĩ nhất phẩm. Nếu là trước kia, Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện đều là Thiên y sư. Tuy nói lần này là có nguyên nhân, cho nên hạ thấp tiêu chuẩn một chút, nhưng bây giờ Giang Khương vẫn chỉ là một y sĩ nhất phẩm, đúng là khó nói. Có người lên tiếng ý kiến như vậy cũng là chuyện bình thường. Chẳng qua, trong đó cũng còn có ý. Nếu Giang Khương vì chuyện này mà bị đánh lui, như vậy chỉ còn lại một thành viên duy nhất là Chu Hạo Bình, liền có thể tấn cấp làm Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện ngay lập tức.