“Cô thân là một nhân viên làm công tác sửa chữa ống nước của đường cống ngầm, tuy tôi hiểu rõ chức trách của cô, cũng hiểu mỗi ngày cô làm công tác cực kì mệt nhọc, nhưng cho dù có cảm thấy mệt nhọc, chẳng nhẽ lại không thể chú ý nhiều hơn một chút, để không chỉ khiến hoàn cảnh sống của Đế Quốc ta ngày càng thêm tốt đẹp, mà cả tâm hồn của con người cũng càng ngày càng tốt đẹp thêm?” Tô Thiện Thiện lúc này dùng khuôn mặt chân thành, nhỏ nhẹ nói lời chỉ trích. Bách Hợp chỉ cảm thấy trong tim có một luồng oán hận xông lên, sát ý lồng lộn trong lồng ngực khiến cô nhịn không nổi chỉ muốn lập tức ra tay bóp nát yết hầu của Tô Thiện Thiện. Nhưng cô không thể làm như vậy được, trên đỉnh đầu cô lúc này có mấy người máy lăm lăm vũ khí trong tay đang nhắm về hướng này, dự là đã có chỉ thị của cấp trên, chỉ cần cô tự tiện động thủ, súng laser sẽ lập tức bắn cô thành tro bụi. “Đức giáo hoàng từ Y Lan tinh hiện sắp đến thăm, tôi hy vọng có thể để các vị khách quý nhìn thấy hình ảnh tốt đẹp nhất của Đế Quốc ta, tôi hy vọng nhân dân của Đế Quốc có thể làm rạng rỡ cho Đế Quốc chứ không làm chuyện bôi nhọ hình ảnh quốc gia. ” Cô ả nhỏ nhẹ nói lời giáo huấn, Bách Hợp không trả lời, bốn phía xung quanh cũng im phăng phắc. Tô Thiện Thiện là dâu trưởng của nhà họ Lâm, chồng của ả là Doanh Chủ Thần Cơ Doanh, sống trong một gia tộc như nhà họ Lâm, xác suất cô ả thường xuất hiện trong mắt công chúng khá cao, hơn nữa, hồi tám năm về trước, hành vi vĩ đại hy sinh con trai của mình để dẫn dụ gian tế địch quốc của ả là chuyện trên dưới toàn Đế Quốc đều biết rõ. Lúc này, lại có thêm nhiều người thấy động tĩnh ở hướng này liền xúm cả vào để hóng, một số xe bay tuần tra khác thấy tình hình có chiều phức tạp, cũng hạ cánh xuống, thế là con đường ùn tắc, một số công dân khi tới gần liền nhận ra Tô Thiện Thiện ngay lập tức, câu chuyện cô ả hy sinh con trai duy nhất vì Đế Quốc đã khiến khá nhiều công dân trở thành fan trung thành của ả, nhiều người khác cũng mang ơn trong lòng vì những gì ả đã cống hiến. Cùng một nguyên nhân, nhà họ Lâm lúc đó coi như đã vì Đế Quốc mà hy sinh người thừa kế duy nhất, nhờ đó chiếm được đại lượng dân tâm, sau đó địa vị ở trong quốc hội tăng trưởng không ngừng, thanh danh, uy vọng đều cực kì tốt đẹp. Nghe đồn Tô Thiện Thiện vào lúc hy sinh đi đứa con trai duy nhất, may nhờ ông trời thương xót nên ngay lúc đó phát hiện được đã mang thai mấy tháng, sau đó không lâu lại sinh được một đứa con trai. Đứa bé ra đời sau biến cố này, đối với công dân Đế Quốc mà nói, là phúc lành xoa dịu mặc cảm tội lỗi của họ vì được hưởng lợi trên sự hy sinh của một người mẹ, vì vậy nó vừa ra đời đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc. Ở thời đại Stars, đối tượng sùng bái của con người, có một số là nhân vật tôn giáo như giáo hoàng của Y Lan tinh, một số khác tương tự như các kiểu minh tinh, thần tượng của địa cầu ngày nay, một số lại là chính khách có hình tượng cá nhân tốt hay quân nhân mạnh mẽ rắn rỏi, nhưng trong lòng mỗi công dân Đế Quốc, không có người nổi tiếng nào có được hình tượng cá nhân tốt đẹp bằng Tô Thiện Thiện. Thân thể của ả thực yếu ớt, nhưng lại làm được việc mà người kiên cường nhất không nhất định làm nổi, thời đại Stars là thời kì mà con người dễ hiếm muộn, khó có con, thế nhưng vì Đế Quốc, ả có thể không cố kỵ an nguy của ả và con trai, cuối cùng lại vì hành vi này mà để mất đi đứa con trai duy nhất, rất nhiều người cảm kích, tán tụng hành vi của ả, bởi vậy, lúc này khi thấy Tô Thiện Thiện xuất hiện ở ngã tư đường, khá nhiều fan của ả không nỡ bỏ đi, không ít người thậm chí bắt đầu lấy máy tính đeo tay của mình ra chụp ảnh. “Chúng ta là công dân của Đế Quốc, mỗi một người đều có trách nhiệm bảo vệ cho hình tượng của Đế Quốc. Vì sự vất vả của cô, tôi thay mặt cho công dân Đế Quốc hướng về cô nói lời cảm tạ. Thế nhưng tôi cũng hy vọng cô không chỉ giúp đỡ để môi trường sống của chúng ta được tốt đẹp, mà đồng thời còn có thể trở thành một tấm gương về tâm hồn tốt đẹp cho mọi người. ” Tô Thiện Thiện vừa nói, vừa hướng về phía Bách Hợp cúi đầu, lại ôm con trai trong tay, hướng đám người đang tụ tập bốn phía cúi đầu. Không ít người đang đứng cạnh mấy chiếc xa bay đột nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ sùng bái, nhiều người khác vỗ tay, khoảnh khắc này, không một ai muốn bỏ lỡ hay cắt ngang tiếng nói của Tô Thiện Thiện. “Trong vấn đề này, hy vọng rằng mọi người cũng dành sự quan tâm yêu mến cho những động vật nhỏ. Kẻ lớn mạnh thì nên bảo vệ kẻ nhỏ yếu. Và thân thể mạnh mẽ cũng chưa phải là sức mạnh chân chính, chỉ có một tinh thần mạnh mẽ mới không e không sợ. Nếu chúng ta đoàn kết, thân thiết, lấy việc giúp người làm vui, thông cảm lẫn nhau một chút, sẵn lòng vui vẻ chìa tay giúp đỡ người nhỏ yếu, như vậy hành tinh của chúng ta sẽ ngày càng …” Hình ảnh lúc này của Tô Thiện Thiện được khá nhiều người quay chụp truyền lên mạng liên hành tinh. Ả vốn có ngoại hình nhu mì, xinh đẹp, ôn hoà không gây một chút cảm giác công kích nào, trong tay ôm đứa bé đang khóc thút thít, khoé mắt ướt lệ. Tổ hợp mẹ con nổi danh toàn Đế Quốc này khiến khá nhiều người không kìm chế được mà lộ ra thần thái cuồng nhiệt. Ánh mắt Bách Hợp dừng lại ở đứa bé Tô Thiện Thiện đang ôm trong tay. Người ta đều tin rằng, nó đã được Tô Thiện Thiện sinh ra sau trận chiến đã khiến ả mất đi đứa con trai duy nhất, mọi người đều cho rằng, năm nay nó bảy tuổi, nhưng Bách Hợp biết chắc không có chuyện như thế. Vào thời đại thụ thai khó khăn này, cô ả có thể mang thai sinh được một đứa con đã là cực kì may mắn, cô ả có thể đào đâu ra loại vận may vào lúc con trai vừa chết đi lại phát hiện mình đã có bầu? Dân chúng tin tưởng câu chuyện này, chẳng qua vì kịch bản cô ả đang bụng mang dạ chửa còn liều mình đi làm mồi nhử, cháu đích tôn của nhà họ Lâm lại vì Đế Quốc mà gặp chuyện không may. Thông tin Tô Thiện Thiện lại mang thai giúp xoa dịu cảm giác hổ thẹn áy náy trong lòng mọi người, cho nên khi tin tức này được tung ra, các công dân Đế Quốc không chỉ không chút hoài nghi, trái lại mỗi một người đều vui mừng chúc phúc. Thằng bé nhất định đã gần được chín tuổi, chỉ vì thời đại này tuổi thọ của con người dài hơn, nếu không có dụng cụ chuyên nghiệp kiểm tra, căn bản là không phát hiện nổi sự khác biệt hai ba tuổi. Nếu như con trai của Diêu Bách Hợp không chết, vậy thì hiện giờ nó cũng lớn chừng này, cũng sẽ dựa trong lòng mẹ khóc lóc, làm nũng. Cảm giác oán hận không cách nào kìm chế lại dâng lên, Bách Hợp bị kích động đến mức gần như không thể khống chế nổi thân thể này nữa, cô nhanh chóng nắm chặt bàn tay, mượn việc móng tay đâm vào thịt gây đau đớn để tỉnh táo lại. Tuy cô biết lúc này tuyệt đối không được hành động theo cảm tính, càng là loại tình huống này càng phải tỉnh táo tự chủ, nhưng phải nghe Tô Thiện Thiện thuyết một đống đạo lý, cuối cùng cô vẫn không nhịn được mà chặn họng ả lại:“Xin hỏi tôi đã gây ra chuyện gì khiến cho cô thấy tâm hồn tôi không đủ tốt đẹp?” Bách Hợp rũ mi, đầu lưỡi liếm nhẹ làn môi đã hơi khô vì bận rộn làm việc nửa ngày, chưa được uống chút nước nào, hờ hững hỏi một câu. Mới chỉ suýt nữa giẫm chết một con chuột liền bị cô ả chỉ trích là tâm hồn không tốt đẹp, vậy nếu đúng theo kế hoạch của cô, chờ cô cho Tô Thiện Thiện và toàn bộ dân chúng của Đế Quốc này đi chết hết sạch, sẽ được tính là bao nhiêu ác độc theo thang đo của cô ả nhỉ?Câu hỏi ngược của Bách Hợp khiến Tô Thiện Thiện biểu hiện choáng váng như thể đã nghe được một chuyện nghiêm trọng đủ ảnh hưởng đến hoà bình thế giới. Trước tiên cô ả sững người, sau đó dùng loại ánh mắt khiển trách mà nghiêm nghị nhìn chằm chằm Bách Hợp: “Thưa cô, cô vừa rồi suýt nữa đã giẫm chết một con chuột xám, không lẽ cô còn chưa nhận ra?” Cô ả chỉ tay về phía một nhóm người mặc đồng phục của nhân viên đội bảo hộ động vật, mấy người này hiện đã đem con chuột tội nghiệp bị Bách Hợp giẫm ói máu bỏ vào khoang dinh dưỡng đặc trị. Lúc này con chuột nhỏ như được hồi sinh, đang ngâm mình trong dung dịch điều dưỡng biểu lộ một vẻ mặt rất phê. “Tuy rằng công việc của cô là vất vả, tôi hiểu rằng đặc thù chức nghiệp quy định mỗi ngày cô có rất nhiều việc phải làm, chỉ mong cho dù cô bận rộn, nhưng mỗi ngày cũng nên chú ý dưới chân, không chừng ở đó sẽ có một sinh vật nhỏ yếu đang chờ đợi cô cứu giúp. ” Tô Thiện Thiện dùng vẻ mặt nuối tiếc để nói những lời này, sau khi nói xong, cô ả có ý định ôm con lui ra ngoài. Không ít người vây xem xung quanh đều vỗ tay và cúi chào cô ả. Bách Hợp cảm nhận được, vào lúc Tô Thiện Thiện rút lui, cảm giác bị người ta quay chụp, giám sát càng mạnh mẽ. Cảm giác này không phải đến từ những cảnh vệ trên xe bay hay từ công dân của Đế Quốc mà giống như có người đang ẩn núp đâu đó lén lút quay chụp. “Trên phố vốn không nên có chuột xuất hiện, sự cố này đến sự sai sót của nhóm quản lý đô thị chứ không phải của tôi. ” Bách Hợp nói xong, liếc nhìn qua phương hướng mà cô cảm nhận được là có người lén quay chụp, đang muốn bỏ đi cho xong thì Tô Thiện Thiện vốn đã định xoay người bỏ đi lại cảm thấy không thể kết thúc kiểu đó, khuôn mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng. “Đứng lại! Thưa cô, cô nên biết xấu hổ vì hành vi của mình mới phải! Cho dù chuyện này bắt nguồn từ việc người quản lý sơ sẩy, thế nhưng nếu cô cẩn thận hơn chút nữa, chú chuột nhỏ đã tránh được tổn thương không cần thiết. Lần này chỉ là một con chuột xám bị thương, thế nhưng nếu bên cạnh cô là một con người bị thương, chẳng lẽ cô cũng có thể lạnh lùng bỏ đi như thế? Nếu mỗi một công dân Đế Quốc đều noi theo lối suy nghĩ của cô đây, tôi không dám tưởng tượng quốc dân của chúng ta lạnh lùng ích kỷ đến nhường nào. Nếu quân nhân đang bảo vệ quốc gia của chúng ta cũng mang tư tưởng giống cô, ai sẽ cứu viện chiến hữu bị thương? Nếu tôi cũng thờ ơ giống như cô, vậy thì tám năm về trước, tôi đã không mất đi đứa con mình rứt ruột đẻ ra trong lúc tham gia hoạt động bảo hộ Đế Quốc!”Tô Thiện Thiện nói đến đây, cặp mắt to long lanh đã ngân ngấn nước: “Cách nghĩ của mỗi người có chỗ không giống nhau, theo lý mà nói, tôi không nên miễn cưỡng cách nhìn nhận của cô, nhưng mà tôi vẫn muốn nói một câu, tôi cảm thấy buồn khi biết rằng trong Đế Quốc của chúng ta lại có một người có cách suy nghĩ và hành động giống như cô. ”Nói xong những lời này, Tô Thiện Thiện giống như rốt cục không thể chịu đựng nổi, ôm con trai trong tay, bộ dạng thất tha thất thểu mà thái độ lại dứt khoát nhanh chóng, xoay người đi thẳng. Bách Hợp bốc hoả, đang muốn đuổi theo thì hộ vệ của Tô Thiện Thiện đã mau chóng xông tới, đám người máy cảnh vệ trên xe bay đang chớp đôi mắt điện tử đỏ rực. Một luồng sáng chiếu lên người cô khiến Bách Hợp khựng người lại, tự ngăn lửa giận. Khá nhiều công dân phẫn nộ vỗ tay ca tụng Tô Thiện Thiện đồng thời không ít người khác vây quanh Bách Hợp, yêu cầu cô xin lỗi Tô Thiện Thiện và con chuột xám ngay lập tức. Với công dân Đế Quốc mà nói, một phụ nữ nhu nhược như Tô Thiện Thiện, không phải quân nhân, không có sức lực cường tráng, thế nhưng lại kiên cường gánh lên trách nhiệm bảo hộ tổ quốc, cho nên sự nhiệt tình, quả cảm, kiên cường này của ả mới khiến người ta kinh thán. Vậy mà lúc này đây, một người phụ nữ được người đời tôn kính như vậy, lại vì Bách Hợp mà bị ép nhắc lại câu chuyện cũ thương tâm của mình, điều này khiến quần chúng phẫn nộ vây lấy Bách Hợp, yêu cầu cô phải nhận sai, sám hối.