Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 594: Tinh Vẫn Cấm Địa (1)

21-10-2024


Trước Sau

 Trần Mục thu lại thiên thạch màu bạc, đã đi vào Tinh Vẫn cấm địa thì phải chọn cho tiểu muội nguyên liệu tốt nhất, hắn tiếp tục tiến vào chỗ sâu của cấm địa.
  Mộ Hồng Liên đi theo sau lưng Trần Mục, thân thể nàng ta đang phải chịu phụ tải nặng nề, thế nhưng Trần Mục dường như không bị ảnh hưởng, tốc độ di chuyển của hắn cực kỳ nhanh.
  “Vận khí của tên này quá tốt!”  “Vừa nãy viên thạch kia chắc chắn là chí bảo nghịch thiên, có thể đổi được lượng lớn tài nguyên tu luyện!”  “Chẳng phải đã nói viên thạch hắn vừa lấy được là thiên thạch màu bạc sao, có thể chế tạo được cả thượng phẩm Tiên Kiếm, không biết hắn có lai lịch gì, tướng mạo có vẻ chưa từng nhìn thấy hắn ở Vũ Châu.
”  “Vị nữ tiên kia là Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, nữ nhi của Xích Thành Tôn Giả, có lẽ là đến từ Xích Thành Động Thiên, nhưng chỗ này là địa bàn của Thái Thượng Tiên Cung chúng ta, lấy được tạo hóa đã muốn đi, nào có dễ dàng như vậy!”  Đám tu tiên giả này đến từ Thái Thượng Tiên Cung, tổng cộng có năm người, trong đó có ba vị Kiếm Tiên, hai vị Đại Kiếm Tiên, bọn họ mặc bạch bào, đều là đỉnh tiêm thiên kiêu của tông môn.
  Năm vị thiên kiêu Tiên giới đi theo Trần Mục và Mộ Hồng Liên, vốn dĩ bọn họ không dám đến gần chỗ sâu của cấm địa, bởi vì có đám người Trần Mục dò đường nên mới đi theo đằng sau.
  Trần Mục cũng phát giác được phiền phức ở phía sau.
  Mộ Hồng Liên nhắc nhở nói: “Chủ thượng, xung quanh có tu tiên giả đang theo dõi chúng ta.
”  “Thế lực tu tiên xung quanh chúng ta có tới mấy nguồn, nhưng đi theo tới đây chỉ có bọn họ, họ có lai lịch gì?”  “Bọn họ là tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung, đó là thế lực cường đại nhất Vũ Châu, nghe đồn còn có lão quái vật sống từ viễn cổ đến bây giờ, là thế lực bất hủ chân chính.
” Sắc mặt Mộ Hồng Liên ngưng trọng.
  Cho dù với thân phận của nàng ta thì cũng không dám chọc vào tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung, Trần Mục không hề để tâm, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Mong là bọn họ đủ thông minh.
”  Mộ Hồng Liên đoán được gì đó, với tính cách của Trần Mục, nếu bọn họ dám đến gây sự thì chắc chắn sẽ không thể trở về, nàng ta lo lắng Xích Thành Động Thiên cũng gặp rắc rối theo.
  Trần Mục nhìn thấy phía trước có sương mù huyết sắc bốc lên, bọn họ đến gần thì thấy hồ nước màu đỏ như máu, chỗ đó mang theo áp bách đáng sợ, bên trong có thể có tạo hóa.
  Ven hồ đốt lửa cháy hừng hực, nước hồ cuồn cuộn, bên trong tỏa ra hơi nóng, Trần Mục đi đến bên hồ, hắn nhìn thấy đáy hồ có chứa huyết thạch có năng lượng hùng vĩ.
  Cái hồ này là do máu của hung thú ngưng kết thành.
  Trần Mục nhún người nhảy vào hồ nước, Mộ Hồng Liên kinh hãi, nàng ta vốn không dám đến gần hồ, từng có tu tiên giả đặt chân vào hồ nhưng lại ngã xuống dưới đáy hồ.
  Cách đó không xa, cường giả của Thái Thượng Tiên Cung hai mặt nhìn nhau, Đại Kiếm Tiên cầm đầu cả kinh nói: “Lá gan tên này to thật, lại dám nhảy vào trong huyết hồ.
”  “Hắn có thể có tự tin như vậy, trên người chắc chắn có bí bảo!” Một vị Đại Kiếm Tiên khác phụ họa.
  Trong mắt bọn họ càng thêm đố kỵ.
  Trần Mục đến đáy hồ, xung quanh có rất nhiều hài cốt, ở khu vực giữa đáy hồ mọc ra cây cối huyết sắc cao sáu bảy trượng, trên nhánh cây có quả cầu thịt to lớn.
  Trong cầu thịt có hung thú với đôi cánh rực rỡ, Trần Mục lẩm bẩm nói: “Đây là Chân Phượng?”  Trần Mục cảm thấy không giống, trong cơ thể hắn có Chân Phượng Huyết Mạch, nếu như là Chân Phượng thì hẳn phải có thể cảm ứng được, hắn đến gần quả cầu thịt kia muốn quan sát tỉ mỉ.
  Xoạt!  Sinh linh trong cầu thịt mở hai mắt ra.
  Trong đôi mắt đó phóng ra ánh sáng sắc bén, hơn nữa còn là Trùng Đồng hiếm thấy, Trần Mục đã từng nhìn thấy loại sinh linh này trong cổ tịch, đây là thần thú viễn cổ, Trùng Minh Điểu.
  Áp bách đến từ thần thú viễn cổ xuất hiện, tu tiên giả ở gần cấm địa đều cảm nhận được hàn ý.
  Toàn thân Mộ Hồng Liên đều đang run rẩy.
  Tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung đều đang rút lui.
  Đáy hồ chấn động, đối mặt với áp bách của Trùng Minh Điểu, Trần Mục lại không chút động đậy, hắn mỉm cười nói: “Tiền bối, nếu như có làm phiền thì xin hãy lượng thứ.
”  Trùng Minh Điểu nhìn chằm chằm vào Trần Mục: “Trong cơ thể ngươi có Thần Tộc Huyết Mạch, ngươi muốn thôn phệ bản tôn?”  Trần Mục lắc đầu cười nhẹ nói: “Tiền bối, nếu như có thể thì vãn bối muốn mượn ít huyết thạch.
”  “Ngươi tự đến lấy đi.
”  Trùng Minh Điểu thu liễm hùng uy, sau đó nhắm mắt lại.
  Trần Mục đến gần huyết thụ, huyết thạch chủ yếu ở vùng gần huyết thụ, hắn nhặt huyết thạch to bằng móng tay từ dưới đáy hồ, tuy chỉ là một khối rất nhỏ nhưng trong huyết thạch lại ẩn chứa vật chất đặc thù, hiếm có giống như vật chất Trường Sinh.
  Khí tức trên huyết thạch không giống với khí tức trên người Trùng Minh Điểu, có thể xác định được huyết hồ đến từ sinh linh càng cường đại hơn, Trùng Minh Điểu hẳn là dùng bí pháp để trùng sinh, bây giờ nó chắc chắn không thể khôi phục đỉnh phong.
  Trần Mục thu thập lượng lớn huyết thạch, Trùng Minh Điểu trong cầu thịt lại mở mắt ra lần nữa, trong đôi mắt mang theo hung quang: “Chỗ sâu trong cấm thể có Chí Tôn ngã xuống, nơi đó có đồ tốt, bản tôn vẫn còn cần huyết thạch.
”  Trùng Minh Điểu sở hữu lực lượng đáng sợ, nhưng nó không xua đuổi Trần Mục, trong mắt còn mang theo kiêng kỵ.
   Ven hồ, Mộ Hồng Liên nhìn thấy Trần Mục xuất hiện thì bỗng thở phào nhẹ nhõm, nàng ta không biết vì sao lại vui mừng, phải nên hy vọng hắn chết trong hồ mới đúng.
   “Chủ thượng, trong hồ này có gì thế?” Trần Mục đi xuống rất lâu, Mộ Hồng Liên rất tò mò.
   Trần Mục bình tĩnh đáp: “Có thần thú viễn cổ, chắc là đã gặp nạn phải niết bàn trong hồ.
”   Mộ Hồng Liên trừng lớn mắt, kinh hô nói: “Chủ thượng, từng có Chân Tiên ngã xuống trong hồ, ngài lại còn có thể sống sót đi ra, thật là lợi hại.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!