Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 592: Nhục Thân Cực Cảnh (2)

21-10-2024


Trước Sau

 (2)  “Tài nguyên Tiên giới là có hạn, nếu như mọi người đều tu tiên thì chắc chắn rất nhanh tài nguyên Tiên giới sẽ hao cạn hết, cung cấp tài nguyên cho tu tiên giả cần đến, đây chính là nguyên nhân mà Tiên giới có thể trường thịnh không suy.
”  “Có lẽ vậy.
”  Trần Mục không quá xoắn xuýt vấn đề này.
  Trong mắt đẹp của Mộ Hồng Liên mang theo nghi hoặc, nàng ta cung kính nói: “Chủ thượng, ngài đã độ qua Thiên Đạo phản phệ?”  “Vẫn chưa, có nơi nào để ẩn nấp, thích hợp tiếp nhận Thiên Đạo phản phệ không?”  “Chi bằng chúng ta đến Xích Thành Động Thiên đi!”  Trần Mục nhướng mày, cười nói: “Chỗ đó đều là tu tiên giả, ta ở đó có thể không bị bại lộ sao?”  Khuôn mặt Mộ Hồng Liên chứa đầy ý cười: “Chủ thượng, ta có thể đề cử ngài gia nhập Xích Thành Động Thiên, phụ thân ta là Xích Thành Tôn Giả, có thể bảo vệ ngài bình an.
”  “Không cần.
”  Trần Mục không muốn bị trói buộc.
  Mộ Hồng Liên muốn lôi kéo Trần Mục, nàng ta đã từng nhìn thấy thiên phú của hắn, đặt ở Tiên giới cũng là thiên kiêu tuyệt đỉnh, thế mà ném ra cành ô liu lại bị từ chối lần nữa.
  “Chủ thượng, ta biết có một chỗ rất không tệ, Phong Lôi địa, chỗ đó quanh năm có lôi vân bao phủ, nhưng cũng rất nguy hiểm, bởi vì đó là nơi dừng chân của lôi thú.
”  “Lôi thú?”  Trần Mục không biết lôi thú là thứ gì.
  Mộ Hồng Liên cười giải thích nói: “Lôi thú là sinh linh sinh ra trong lôi vân, không ngừng thôn phệ lôi đình, sở hữu lực lượng cuồng bạo, hơn nữa thích sống quần cư, cho dù là Chân Tiên cũng không muốn chọc đến bọn chúng.
”  Trần Mục có Lôi Đình Tổ Văn, nắm giữ lượng lớn lôi pháp, hơn nữa đã trải qua khảo nghiệm của thất trùng thiên lôi, hắn không e ngại lôi thú chút nào.
  “Vậy thì đi Phong Lôi địa thử xem.
”  Mộ Hồng Liên dẫn Trần Mục đi đến Phong Lôi địa, trên đường đi hai người vẫn đang thảo luận về thiên kiếp của Tiên giới.
  “Chủ thượng, thiên kiếp của Tiên giới sẽ không mạnh hơn tu tiên giả quá nhiều, ba kiếp đầu đều là thiên kiếp bình thường, độ qua sẽ là tiên nhân, cảnh giới kiếm tu tương ứng theo thứ tự là Kiếm Tiên, Đại Kiếm Tiên, Kiếm Quân.
  “Độ qua kiếp thứ tư đến kiếp thứ sáu đều là Chân Tiên, cảnh giới kiếm tu tương ứng theo thứ tự là Kiếm Tôn, Đại Kiếm Tôn, Kiếm Thần, kiếp thứ bảy chính là Tiên Vương cảnh, đó là cường giả tay không có thể thông thiên, kiếp thứ tám chính là Chí Tôn cảnh, kiếp thứ chín là Đế cảnh, cho dù là Tiên giới cũng đã rất nhiều năm rồi không có cường giả Đế cảnh.
  Trần Mục nghe Mộ Hồng Liên nói rất nhiều, biết được sự đáng sợ của Tiên giới, chí cường giả không màng thế sự, Chí Tôn đã mấy trăm ngàn năm chưa từng xuất hiện, đừng nói là Chí Tôn, ngay cả Tiên Vương cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, người có thể còn sống thì đều là đồ cổ, những người hoạt động ở bên ngoài đều là tiên nhân bình thường bên dưới Chân Tiên.
  Chỉ cần không gặp phải Chân Tiên thì Trần Mục đều có thể ứng phó, cho dù đụng phải Chân Tiên cũng có sức đấu một trận.
  Truyền tống trận của Tiên giới không thể tùy ý sử dụng, cần phải có thân phận để đăng ký, Trần Mục giả thành trưởng lão của Xích Thành Động Thiên, rất nhanh bọn họ đã xuất hiện ở Phong Lôi địa ở Đông Nam bộ của Vũ Châu, bầu trời âm u, tiếng sấm ầm ầm.
  Trần Mục không cảm nhận được sự tồn tại của tu tiên giả khác ở phụ cận, Phong Lôi địa có địa thế khá cao, bất cứ lúc nào cũng có lôi đình rơi xuống, khắp nơi đều có vết sấm đen kịt.
  Khi hai người đến gần chỗ sâu trong Phong Lôi địa, có sinh linh kim sắc nhanh chóng đến gần, đó là sinh linh kim sắc có thân hình giống như rắn, sau lưng có đôi cánh.
  Mộ Hồng Liên nhắc nhở nói: “Nếu như bị lôi thú bao vây thì cũng không yếu hơn so với độ thiên kiếp!”  Lòng bàn tay phải của Trần Mục hiện lên Lôi Đình Tổ Văn, lôi thú đang lao tới bỗng nhiên dừng lại tại chỗ, ánh mắt của nó chợt kinh hãi, sau đó hốt hoảng bỏ chạy.
  Lôi thú xung quanh cũng cách xa Trần Mục.
  Mộ Hồng Liên không hề phát hiện ra Lôi Đình Tổ Văn, mà kinh ngạc trước sức mạnh của Trần Mục, vậy mà ngay cả lôi thú hung bạo không có đầu óc cũng phải sợ hãi hắn.
  Ánh mắt nhìn Trần Mục của nàng ta có chút thay đổi.
  Trần Mục đi đến khu vực bị lôi vân bao phủ, sấm chớp lóe lên vang dội trên bầu trời: “Ngươi lùi lại trước đi!”  Mộ Hồng Liên đứng cách đó không xa, nàng ta nhìn Trần Mục ngồi khoanh chân trong Phong Lôi địa, không chút do dự bóp vụn tư cách thăng tiên, trong tích tắc thiên địa xơ xác tiêu điều.
  Ngàn vạn lôi đình đồng thời giáng xuống, Mộ Hồng Liên chưa từng nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng như vậy, ngay cả độ thiên kiếp lần thứ tư cũng không đáng sợ như thế.
  Mộ Hồng Liên chạy trốn ra bên ngoài Phong Lôi địa, nàng ta vốn tưởng rằng động tĩnh sẽ không quá lớn, thế nhưng toàn bộ Phong Lôi địa đều trở nên cuồng bạo, vạn tia lôi đình bao trùm lấy Trần Mục, thân thể hắn hiện lên kim quang, không động đậy chút nào.
  Trần Mục cảm thấy sức mạnh quy tắc của Tiên giới đang dung nhập khắp tứ chi toàn thân của hắn, loại cảm giác này rất kỳ diệu, bên ngoài cơ thể hiện lên Bất Diệt Kinh Văn giống như vòng tròn kim sắc không ngừng xoay quanh hắn, giải phóng lực lượng thần bí.
  Đối với Trần Mục thì Thiên Đạo phản phệ rất thoải mái, hắn rất hưởng thụ, nhục thân miễn nhiễm với lôi đình, dưới sự nuôi dưỡng của quy tắc Tiên giới, nhục thân càng ngày càng viên mãn.
   Mộ Hồng Liên đến gần chúc mừng.
   Trần Mục đứng dậy, hắn rất hài lòng với trạng thái hiện tại, đã hoàn toàn thích ứng với quy tắc của Tiên giới.
   Hắn vốn muốn độ thiên kiếp ở chỗ này, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thì không quá cần thiết.
   Kiếm Tiên và Đại Kiếm Tiên chẳng qua là độ kiếp để cường hóa nhục thân và bản mệnh kiếm, Trần Mục có Hồng Mông Thụ gia trì, tiên lực cường đại đủ để sánh với Chân Tiên.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!