Huyền Vận Thần hậu lấy miếng thạch ngọc trắng bạc ra: "Tiểu Trần, đây là phụ hoàng Phục Tiên chuẩn bị cho ngươi, mang ở trên người, có thể bảo vệ ngươi chu toàn. " "Đa tạ bá phụ, bá mẫu. " "Không cần khách khí, ngươi có thể giống như Phục Tiên, coi ta là mẫu thân mà đối đãi. " Huyền Vận Thần hậu vừa cười vừa nói, Hà Mộng Như trừng to mắt, vẻ mặt ngơ ngẩn, rất nhanh nàng ta lấy lại tinh thần, không dám suy đoán lung tung. Trần Mục nở nụ cười như ánh dương gật đầu. "Ngươi còn có huynh đệ tỷ muội, so sánh với ngươi thì bọn họ thế nào?" Huyền Vận Thần hậu hiếu kỳ nói, nếu như Trần gia hậu nhân của Đại đế, thì chắc chắn không đơn giản. Trần Mục nghĩ đến Trần Dĩnh và Trần Dao, khiêm tốn nói: "Sau này bọn họ hẳn là lợi hại hơn ta, mạnh hơn ta. " Trong mắt Hà Mộng Như mang theo kinh ngạc, Trần Mục đã biến thái như thế, hắn còn có huynh đệ tỷ muội lợi hại hơn. Huyền Vận Thần hậu khẽ cười nói: "Đáng tiếc Thần Vực có cấm chế, chúng ta không cách nào rời khỏi nội sơn hải, bằng không thì thật muốn đến Trần gia xem xem. " Trần Mục trịnh trọng nói: "Bá mẫu, về sau nếu như ta có năng lực, nhất định sẽ đón ngài đến Trần gia làm khách. " "Được. " Huyền Vận Thần hậu mỉm cười gật đầu, Hà Mộng Như cảm thấy Thần hậu đối đãi với Trần Mục như con của mình. Bọn họ hàn huyên rất nhiều, Trần Mục biết gì nói nấy, còn một mực khen ngợi vị hôn thê: "Sư tỷ thường xuyên làm bánh ngọt cho ta, may y phục, còn dạy ta đánh đàn…" Huyền Vận Thần hậu nghe tới say sưa, hoàn toàn khác với thứ Khương Phục Tiên nói, thứ nàng ta nói là vị hôn phu nghe lời hiểu chuyện, thường xuyên nắn vai xoa bóp làm ấm chân cho nàng ta. Buổi trưa. Huyền Vận Thần hậu trầm giọng nói: "Tiểu Trần, có cần thứ gì không, nói với bá mẫu, tài nguyên ở Đông Thần quốc phong phú, nếu như ngươi cần, bá mẫu sắp xếp cho ngươi. " Trần Mục vốn là không muốn làm phiền Huyền Vận Thần hậu, nhưng bà ta chủ động nhắc tới, liền mở miệng nói: "Bá mẫu, ta đang thu thập cổ tịch có liên quan tới tu tiên. " Huyền Vận Thần hậu khẽ gật đầu: "Ngươi yên tâm, bá mẫu sẽ cho người thu thập, đến lúc đó bá mẫu để Mộng Như giao cho ngươi, ngươi đi về nghỉ trước, Thần Khư bí cảnh rất nguy hiểm, bên trong có rất nhiều thần thi. " "Đa tạ bá mẫu nhắc nhở. " Trần Mục đứng dậy, cảm giác rất thoải mái, không có cảm giác áp bách như lần đầu gặp mặt, nụ cười trên mặt như ánh dương. Trần Mục trở lại Phục Tiên các, tinh thần hiện tại của hắn sung mãn, năng lượng trong cơ thể tràn đầy, có thể nhận được sự công nhận của Huyền Vận Thần hậu, chắc chắn là rất vui vẻ. Có được thạch mà Huyền Vận Thần hậu tặng cho, đi tới Thần Khư bí cảnh nhất định chính là tràn đầy sức mạnh. Hôm sau, giữa trưa. Trần Mục đi tới ngoài thành tụ hợp với Hướng Yên Hà. Khương Vũ Thần và Cơ Thanh Vân cũng ở đây, còn có lão bối cường giả Thần Vương của Khương gia, Khương Ly. "Trần huynh. " Khương Vũ Thần nhiệt tình chào hỏi. Cơ Thanh Vân tương đối bất ngờ, dù sao thì người trước cũng rất cao ngạo, đối xử với hắn ta đều thờ ơ, đối với Trần Mục cư nhiên lại nhiệt tình như thế. Trần Mục cười gật đầu. Hướng Yên Hà đáng yêu nói: "Nếu đều đến đông đủ, chúng ta xuất phát tới Cổ Thần cấm địa sớm một chút. " Bọn họ lên trên Thiên Tinh thần thuyền, chiếc chiến thuyền này màu xanh lam, là chiến thuyền mạnh nhất Thái Sơ hoàng thành, có lực phòng ngự và lực chiến đấu cường đại, còn có thể dễ dàng xuyên thẳng qua hư không mênh mông. Chiến thuyền chỉ dài có chín trượng, so sánh với những chiến hạm toàn mấy trăm trượng khác mà nói thì khá nhỏ, nhưng tốc độ lại rất nhanh, vừa rời khỏi đại lục của Thái Sơ hoàng thành liền độn vào hư không, tiến về hướng Thiên Vực. Giữa Cổ Thần cấm địa và Thái Sơ hoàng thành cách nhau một khoảng dài dằng dặc, cần phải mượn truyền tống trận siêu cấp của Tổ Thần thành mới có thể nhanh chóng tới nơi, cho nên bọn họ nhất định phải đi tới Tổ Thần thành. Lôi Hoan Âm và Trần Mục có ước định, khi đến Tổ Thần thành, còn phải thông báo cho nàng ta. Khương Vũ Thần đồng ý ở lại Tổ Thần thành, hắn ta thích Lôi Hoan Âm, ước gì nàng ta có thể tới. Phía trên chiến thuyền, trong lúc rảnh rỗi, Hướng Yên Hà đến gần Trần Mục, cười hỏi: "Trần huynh, Cự Thần binh của ngươi từ đâu mà có thế, Yên Hà ở Thần Vực nhiều năm, chưa bao giờ thấy qua Cự Thần binh hoàn chỉnh như vậy, có thể để cho ta quan sát kỹ càng chút được không?" Vẻ mặt Trần Mục tùy ý nói: "Trên đường đến Thần Vực bị tập kích, sau đó trên đường chạy thoát mạng, ngẫu nhiên nhặt được, ngươi cứ xem đi. " Mọi người không khỏi hâm mộ vận may của hắn. Chỉ có Trần Mục có thể khống chế Cự Thần binh, không lo Hướng Yên Hà giở trò. Hướng Yên Hà bưng Cự Thần binh lên nghiên cứu, cảm giác đặc biệt nặng, không cách nào biết được cấu tạo bên trong, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu trả trở về. Thần Vương Khương Ly nhìn Cự Thần binh trong tayTrần Mục, chậm rãi mở miệng: "Cự Thần binh từ thần thiết rèn ra mà thành, không thể phá vỡ, nhưng chỉ cần hạn chế hành động của Cự Thần binh, thì đây chính là đống sắt vụn đồng nát. " Hiện tại mặc dù chiến tranh còn chưa có bùng nổ, nhưng mà các nơi ở Thần Vực đều tràn ngập mùi vị khói lửa, Thần tộc đại chiến là hết sức căng thẳng. Lôi Hoan Âm nhận được tin tức, nàng ta lập tức đích thân ra đến ngoài thành nghênh đón. Khương Vũ Thần cách từ rất xa đã chắp tay ra hiệu. Lôi Hoan Âm nhìn về phía Trần Mục, trong mắt mang theo ý cười, nàng ta hơi hơi khom người, không thiếu lễ độ nói: "Các vị khách quý đường xa mà đến, mời theo ta tới trong cung nghỉ ngơi, sau đó ta sẽ sắp xếp tiệc rượu. "