Trần Nghiêm ôm Đường Uyển ngự kiếm mà lên. Đường Chấn nhìn bọn họ rời đi. "Ai. " Đường Chấn nhịn không được thở dài. Đường Lâm bên cạnh lắc đầu, không khỏi cảm khái nói: "Tiểu tử nghèo áp tiêu năm đó, không nghĩ tới cũng có thể trở thành cường giả Kiếm Hậu, ba đứa con cũng là tuyệt thế thiên kiêu, cái này ai mà ngờ tới. " "Ngũ thúc công, ngày hôm qua Tiểu Mục tìm ngươi có chuyện gì?" Đường Chấn nhìn về phía lão nhân đường gia. Lão nhân Đường gia trả lời: "Chuyện thân thể của Trần Dĩnh không lớn lên, tổ tiên của Đường gia cũng có một trường hợp như vậy. " Đường Lâm trầm giọng nói: "Ta có nghe nói, vị tổ tiên Đường gia chúng ta có thần lực trời sinh, Dĩnh Dĩnh không đơn giản, Dao Dao có được kim mâu, rất có tướng Đế Vương Viễn Cổ, Trần gia sau này nhất định là siêu cấp đại tộc. " Đế Vương Viễn Cổ cũng không phải Đế Vương bây giờ, đó là cường giả thật sự nắm trong tay trăm triệu lãnh thổ Trong mắt mọi người đều mang theo hâm mộ. Bọn Trần Mục trở về Trần gia. Bạch Thanh Hoan đang dạy Trần Hãn luyện kiếm, Trần Dao đi thẳng đến võ trường, nàng ta rất thích luyện kiếm. Trần Nghiêm và Đường Uyển trở lại viện nghỉ ngơi. Trần Mục đưa Trần Dĩnh đến dưới bóng râm bên cạnh sân luyện võ, hắn nhẹ giọng nói: "Dĩnh Dĩnh, ca ca giúp muội kiểm tra thức hải, muội thả lỏng. " Trần Dĩnh gật đầu. Thật ra nàng ta có chút không hiểu. Thần thức của Trần Mục tiến vào thức hải của Trần Dĩnh, bên trong cảnh tượng mông lung, không có tu luyện qua thức hải cũng là như vậy, nhưng giữa thức hải lại có một đoàn quang. Thần thức của Trần Mục không ngừng tới gần đoàn quang đó, bỗng nhiên có bạch sắc quang kiếm chém về phía thần thức của Trần Mục, hắn dùng niệm lực xây dựng kết giới, dễ dàng ngăn cản công kích đột nhiên mà đến này. Cũng may niệm lực của hắn đủ mạnh. "Quả nhiên là thức hải có vấn đề. " Cho dù thức hải của Trần Dĩnh có bài xích hắn, cũng không có khả năng chủ động công kích, đoàn quang này có vấn đề. Thần thức của Trần Mục tới gần đoàn quang, hắn nhìn thấy thiếu nữ nhỏ nhắn đang cuộn mình. "Thần hồn ấn ký?" Trần Mục giơ tay lên dùng niệm lực cường đại bao vây thần hồn ấn ký kia, muốn thanh trừ đạo thần hồn ấn ký này, nhưng mà Trần Dĩnh cắn răng, vẻ mặt thống khổ, chỉ là nhịn không có kêu thành tiếng. "Không được. " Trần Mục nhíu mày, thần hồn ấn ký này và thần hồn của Trần Dĩnh quấn quanh, căn bản không cách nào phá hủy được, hắn chỉ có thể từ bỏ. "Ca ca, đã xong chưa?" "Được rồi, muội đi chơi đi. " Trần Dĩnh vui vẻ chạy đi luyện kiếm, nàng ta luyện kiếm là bởi vì đệ đệ muội muội cũng đang luyện kiếm. Trần Mục tìm được Bạch Thanh Hoan: "Bạch tỷ, thần hồn ấn ký có thể thai nghén ra sinh linh sao?" "Không có khả năng, thần hồn ấn ký đừng nói thai nghén ra sinh linh, ngay cả đoạt xá cũng không được. " Trần Mục vốn dĩ cũng không tin, nhưng thần hồn ấn ký trong thức hải của Trần Dĩnh thai nghén sinh linh, Bạch Thanh Hoan không rõ lắm, hắn chỉ có thể đi hỏi sư tỷ. Vấn đề này Trần Mục cũng không dám kéo dài. Trần Mục lập tức tìm được Tần Nghê Thường. Trong đình viện, Trần Mục trịnh trọng nói: "Sư tỷ, trong thức hải có thần hồn ấn ký, bên trong có thai nghén sinh linh, loại tình huống này tỷ đã gặp qua chưa?" "Đã gặp qua. " "Chính là Khương Phục Tiên. " Tần Nghê Thường trả lời rất nhanh. Trần Mục hai mắt trợn tròn, vị hôn thê vậy mà cũng có loại tình huống này? Tần Nghê Thường cười nói: "Đây là sư phụ nói cho ta biết, ngươi cũng không thể nói lung tung, ta sợ Khương Phục Tiên giết chúng ta diệt khẩu. " "... " Khương Phục Tiên đã thừa nhận với Trần Mục nàng ta là hậu duệ Thần tộc: "Sư tỷ, ta sẽ giữ bí mật, tỷ nói xem tình huống đó là gì?" "Sư phụ nói đó là phương thức tự bảo vệ mình của Thần tộc, thần hồn một nửa thanh tỉnh, một nửa ngủ say, khi thực lực đủ mạnh, thần hồn ngủ say sẽ tỉnh lại, có thể kích hoạt huyết mạch Thần tộc ẩn giấu trong cơ thể. " "Huyết mạch Thần tộc?" "Khương Phục Tiên vốn dĩ rất hoạt bát, sau một đêm đầu đầy tóc bạc, tính cách cũng trở nên cao lãnh, ta hỏi sư phụ, ông ấy nói cho ta biết nguyên nhân, nhưng không cho phép ta nói ra ngoài, tiểu sư đệ, đệ là người một nhà. " Lần đầu tiên Trần Mục thấy vị hôn thê, đã từng nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của Khương Phục Tiên, khó trách nàng ta có thể khiến cao lãnh và đáng yêu cùng tồn tại. Hắn hồi tưởng lại thiếu nữ vừa mới nhìn thấy ở trong thức hải của muội muội, bộ dáng kia có chút quen mắt, chẳng lẽ là bộ dáng sau khi Trần Dĩnh lớn lên? Tổ tiên Đường gia là Thần tộc? Nghĩ đến huy hoàng của Trần gia đã qua, tổ tiên của Đường gia là Thần tộc cũng không tính là thái quá. Trần gia bọn họ ít nhiều đều có vật chất màu vàng, hắn và Trần Dao lại không có thần hồn ấn ký, xem ra không phải ai cũng có thể kế thừa huyết mạch Thần tộc. Vẻ mặt của Tần Nghê Thường nghiêm túc nói: "Huyết mạch Thần tộc là huyết mạch hiếm có nhất, hơn nữa mỗi Thần tộc chỉ có tồn tại một vị Chân Thần, cũng không phải là huyết mạch truyền thừa cố định, khi chủng tộc có được huyết mạch Thần tộc hoàn toàn diệt vong, đạo huyết mạch Thần tộc này sẽ luân phiên trở lại trên người chủng tộc khác, thần vĩnh viễn sẽ không biến mất. " Trần Mục nhớ lại tượng thần khổng lồ của Đường gia, Trần Dĩnh có được lực lượng cường đại, không chừng chính là hậu duệ của Thần tộc, thì ra là như vậy. "Làm sao đệ lại hỏi cái này vậy?" "Muội muội của đệ có thể có huyết mạch Thần tộc. " Tần Nghê Thường nghĩ đến Trần Dĩnh và Trần Dao, trầm giọng nói: "Cũng may là ở Hoang Châu, chuyện này đừng nói ra bên ngoài, miễn cho dẫn đến phiền toái. " Trong viện của phụ mẫu. Trần Dĩnh ngồi trên đùi của Trần Mục. "Dĩnh Dĩnh, muội có được thể chất cực kỳ lợi hại, chờ cảnh giới của muội đạt tới cấp độ rất cao, có thể nhanh chóng phát triển, cho nên muội muốn cao lên, thì phải cố gắng tu luyện. " "Ca ca, muội sẽ cố gắng. " Đôi mắt to tròn của Trần Dĩnh chớp chớp, nàng ta muốn mau chóng lớn lên.