Mái tóc đen dày của hắn xõa ra đầy đầu, hắn lười chăm sóc nó, trông vô cùng tiêu sái. “Lục phẩm Kiếm Hoàng đỉnh phong, đáng tiếc. ” Trần Mục có chút tiếc nuối, không thể đột phá lên Thất phẩm Kiếm Hoàng ở Phượng Huyết trì, bây giờ thời gian cũng đã gần năm năm, hoàn toàn không đạt được như kỳ vọng. Dự tính không chênh lệch lắm với vị hôn thê. Với tốc độ như vậy, ít nhất phải cần thời gian năm năm nữa, Trần Mục mới có cơ hội công kích Kiếm Thánh. Không có sự trợ giúp của Phượng Huyết trì thì nhất định phải lấy được những thiên tài địa bảo khác, nếu không muốn thành thánh trong năm năm là hoàn toàn không thể. Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đang ngủ say. Bọn chúng thường uống nước của Phượng Huyết trì. Hai anh chàng nhỏ bé này đã sở hữu sức mạnh phi thường, huyết mạch của bọn chúng đều có biến dị. Trần Mục không để huyết mạch chảy vào cơ thể, mà là để huyết mạch dính vào dưới da, hắn không muốn để cơ thể mình xuất hiện biến dị. Nếu như huyết mạch của Chân Long và huyết mạch của Chân Phượng khiến cho cơ thể của hắn biến dị, Trần Mục còn có thể thanh trừ kịp thời. Tiểu Hắc và Tiểu Bạch trực tiếp nuốt nó vào, huyết mạch trong cơ thể của chúng dung hợp với huyết mạch của các chủng tộc khác, làm cho huyết mạch trong cơ thể xuất hiện biến dị. Bọn chúng rất khó bị huyết mạch áp chế, hiện giờ huyết mạch của ai có thể mạnh như Chân Long và Chân Phượng? Trần Mục mở Pháp Nhãn Kim Đồng, không nhìn thấy nữ tử bạch y ở xung quanh, không biết là do nàng ta sợ Huyết Phượng trì hay là đã thức thời bỏ đi. “Tại sao vẫn còn năng lượng kim sắc?” Thông qua Pháp Nhãn Kim Đồng, Trần Mục đã nhìn thấy đồ vật ở dưới Phượng Huyết trì, hắn chăm chú nhìn kỹ, bên dưới lại có quả trứng có kích thước to bằng trái bóng rổ. “Trứng Chân Phượng?” Vẻ mặt Trần Mục vui mừng, hắn đưa tay mò lấy trứng Chân Phượng, thế nhưng khắp quả trứng đều có vết nứt, bên trong còn có dịch thể màu vàng tràn ra. Đây là quả trứng hư, đa phần bên trong đều đã hóa thạch, chỉ còn một chút dịch thể màu vàng, đó là huyết dịch quý giá của Chân Phượng. Bên trong không có sóng thần hồn. Trần Mục khẽ thở dài: “Thật đáng tiếc, nếu không thì đã có thể nuôi được con Chân Phượng để cưỡi chơi. ” Hắn nuôi Tiểu Hắc và Tiểu Bạch như thú cưng, nếu như có con Chân Phượng nhỏ thì chắc chắn sẽ nuôi thành đả thủ, hơn nữa còn là vật cưỡi thu hút sự chú ý của người khác. Trần Mục nhẹ nhàng đập vỡ trứng Chân Phượng, hắn lấy hết dịch thể màu vàng bên trong ra, dùng bình trắng nhỏ chứa đầy hai bình rưỡi. Tiểu Hắc và Tiểu Bạch nghe thấy tiếng động thì bò dậy, trong mắt bọn chúng mang vẻ vui mừng, trên sỏi dưới mặt đất vẫn còn dính một chút dịch thể màu vàng. Bọn chúng cẩn thận liếm sỏi sạch sẽ, không lãng phí một chút huyết mạch Chân phượng nào. Trần Mục nhìn vào hai chai rưỡi dịch thể màu vàng trong tay, lẩm bẩm nói: “Nhiều nhất mình chỉ có thể dùng một chai, nhiều quá e là sẽ xuất hiện phản phệ. ” Từng có trưởng lão nuốt một lượng lớn huyết dịch của hung thú Viễn Cổ, nhưng lại bị huyết mạch phản phệ, cuối cùng hóa thành hung thú, Trần Mục không có ý định nuốt huyết mạch, nhiều nhất là mượn dùng huyết mạch Chân Phượng. Huyết mạch Chân Phượng trong cơ thể Trần Mục rất nồng đậm, hắn cảm giác được đường vân Chân phượng trên cánh tay trái đang hô hấp, sức lực của cánh tay trái còn mạnh hơn cánh tay phải. Hắn mặc quần áo vào. Lấy bản đồ ra tiếp tục kiểm tra. Trần Mục đã đến thăm một số chỗ tạo hóa, nhưng Táng Thiên địa rất lớn vẫn còn một số nơi tạo hóa hắn chưa đi qua. Những chỗ đó không phải đánh xấu xiên thì cũng đánh dấu đỏ, đều không đơn giản: “Cửu U tháp, Sâm La rừng, phía trước là nơi thử nghiệm giam giữ Minh tộc, phía sau là nơi giam giữ Ma tộc, cực kỳ nguy hiểm. ” “Vẫn nên đợi bí cảnh mở ra, dù sao cũng phải để lại chút tạo hóa cho các tiểu bối khác. ” Trần Mục chuẩn bị đi đến Hoang Nguyên, chỗ đó hẳn là rất gần với cửa ra của bí cảnh. Lúc hắn chuẩn bị rời đi. Hệ thống nhắc nhở đánh dấu nhiệm vụ cập nhật. 【Đánh dấu: Chỗ sâu trong Tiên Mộ】 【Phần thưởng: Thuần Dương Thánh Đan】 Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương. Ánh mắt của Trần Mục đầy vẻ kích động, Thuần Dương Thánh Đan, cực phẩm thánh đan, chắc chắn có thể giúp hắn thăng cấp lên Kiếm Thánh, nếu như có thể lấy được viên đan dược đó, hắn thật sự cách Kiếm Thánh chỉ còn một khoảng cách rất ngắn. “Nhưng đó là Tiên Mộ. ” “Phải đưa tiên đan thì ta mới đi. ” Thế nhưng hệ thống hoàn toàn không có phản ứng. Trần Mục chỉ có thể dẫn theo Tiểu Hắc và Tiểu Bạch rời khỏi Phượng Huyết trì, hắn uống dịch thể màu vàng trên đường đi, chuẩn bị tiến công Thất phẩm Kiếm Hoàng. Nơi Trần Mục đang đi đến chính là Tiên Mộ. Ban đầu có đánh chết hắn cũng không đi Tiên Mộ, bởi vì nơi này vô cùng nguy hiểm, có ích lợi gì không còn chưa biết, hiện giờ lợi ích đã ở trước mặt, tất nhiên Trần Mục tình nguyện mạo hiểm thử nghiệm. Tiên Mộ. Chôn giấu sự tồn tại cấm kỵ. Trần Mục đang trên đường đột phá Thất phẩm Kiếm Hoàng sơ kỳ, đến nơi đây vẫn cảm thấy âm u. Cách đó không xa là những ngôi mộ nhấp nhô, lớn nhỏ không đều, chi chít dày đặc, những người được chôn ở đây đều là cường giả, thậm chí còn có cả Chân Tiên. “Chỗ này chắc chắn có điều đặc biệt, lại có thể tập trung hết ở đây. ” Trần Mục lẩm bẩm. Thế nhưng năng lượng thiên địa xung quanh nơi đây lại yếu ớt, chỗ này trông có vẻ không giống phong thủy bảo địa. Trần Mục đáp xuống bên ngoài Tiên Mộ, ngước mắt nhìn vào những ngôi mộ lớn ở chỗ sâu kia như những ngọn núi cao vút, mây mù lượn lờ ở phía sâu, rất khó có thể nhìn rõ. Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đang đùa giỡn ở gần đó, đối với những thứ tà ma bọn chúng cảnh giác hơn Trần Mục rất nhiều, khu vực bên ngoài Tiên Mộ chắc chắn không có gì dị thường. “Đi vào trong xem xem. ” Trần Mục định bước vào. Ngay cả nguyên thần cũng cảm thấy ớn lạnh. Ngôi mộ đầu tiên mà Trần Mục gặp phải chỉ có kích thước bằng một cái bát, trông có hơi sơ sài. “Khúc Khúc Nhi?” Trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn nhìn thấy thi thể của Khúc Khúc Nhi chôn trong hoàng thổ.