Triệu Thanh Phong lớn tiếng cười nói: "Vậy thì được, chờ Trần tiêu đầu trở về, ta sẽ tự mình tới cửa cầu hôn. ""Ta cũng phải tới cửa cầu hôn. " Chỉ thấy một lão giả tóc bạc phơ mặc áo bào đỏ hô lớn. Triệu Thanh Phong tức giận nói: "Đường Hải Xuyên, ngươi không có cháu gái, ngươi tới góp náo nhiệt làm gì?"Đường Hải Xuyên nói một cách chân thành: "Ta không có cháu gái nhưng ta có con gái, con gái của ta năm nay mười tám tuổi cũng xinh đẹp như hoa a. "Vốn là đại hội căn cốt trong nháy mắt biến thành đại hội ra mắt, Trần Nghiêm chắp tay đối với các vị tiền bối rồi vội vàng kéo Trần Mục trở về Trần gia. Cho dù trở về Trần gia thì người tới nhà bái phỏng vẫn nối liền không dứt, Trần Mục là tiềm long, trong tương lai Trần gia chắc chắn sẽ cao không thể chạm, tất cả mọi người muốn bây giờ muốn tạo chút quan hệ với Trần gia. Cũng có người trong lòng tự hiểu, biết cháu gái nhà mình không xứng với Trần Mục, dứt khoát đi thương lượng với Từ Yến, muốn gả cháu gái của mình cho Trần Hạo, như vậy cũng có thể tạo quan hệ thân thích với Trần gia. Trong lúc nhất thời. Trần gia đông như trẩy hội. Ngay cả Thành chủ cũng tới chúc mừng Trần gia. Trần Mục chỉ có thể trốn ở trong phòng, chuyện này khiến cho Trần Nghiêm có chút đau đầu, Đường Uyển biết được căn cốt của Trần Mục là cửu phẩm thì cũng vui vẻ ra mặt. Đường Uyển biết, đây là chuyện tốt, đồng thời cũng sẽ mang tới rất nhiều chuyện phiền toái. Đính hôn rất quan trọng, Đường Uyển dặn dò: "Loại chuyện này không được đáp ứng một cách tùy ý. "Hai vợ chồng nghĩ tới hôn ước năm đó, trước kia cảm thấy không có khả năng, bây giờ suy nghĩ một chút, lấy thiên phú của Trần Mục, nói không chừng có thể xứng với Khương Phục Tiên. Tuy nhiên hai vợ chồng đều là người hiểu chuyển, Trần Mục nhiều lắm xem như là một ấu long, Khương Phục Tiên đã là chân phượng xưng bá trời cao. Thật muốn có thể xứng đôi với Khương Phục Tiên thì con đường phải đi của Trần Mục vẫn còn rất xa. Thẳng tới trong đêm, Trần gia mới yên tĩnh trở lại. Đại tẩu Từ Yến cũng chạy tới cảm tạ Trần Nghiêm, nhà nàng thu được mấy phần tờ ngày sinh tháng đẻ, trong đó có rất nhiều cô nương có thân phận dáng vẻ bề ngoài không tệ. Lúc trời tối đen như mực. Trần Nghiêm và Đường Uyển nằm ở trên giường. Hai người còn đang thảo luyện chuyện năm đó. "Phu quân, ngươi nói xem tờ hôn ước năm đó kia có phải là do Khương Phục Tiên an bài hay không?""Trước kia ta cảm thấy không có khả năng, hiện tại ta cảm thấy có thể là sự thật, Mục nhi có thiên phú dị bẩm, e rằng nàng ta xem như là nuôi chồng từ nhỏ. "Đường Uyển mặt mày hớn hở, "Nếu như nàng thật sự muốn trở thành con dâu của Trần gia thì ta có thể chấp nhận. "Trần Nghiêm nhịn không được cười nói: "Phu nhân, ngươi có gan từ chối sao?""Chán ghét. ""Nói gì mà lại nói ra lời thật như vậy. "Đường Uyển đấm nhẹ vào Trần Nghiêm đang nằm bên cạnh. Gian phòng cách vách, Trần Mục ngồi xếp bằng trên giường, hắn từ trong ngực lấy Thối Thể đan siêu phàm ra. Viên đan dược này khác với viên Thối Thể đan mà trước đó hắn từng dùng, ở trên có đan văn, hắn không có quan sát quá lâu, lập tức sử dụng. Năng lượng bàng bạc tràn vào toàn thân, vẻ mặt Trần Mục căng cứng, toàn thân như bị đao cắt, trên người liên tục tỏa ra khói đen. Hai canh giờ sau. Kinh mạch trong cơ thể được đả thông toàn bộ. Linh khí cuối cùng cũng hội tụ ở đan điền, hình thành dòng suối trong veo, đây là linh khí hóa lỏng. Sau khi Trần Mục sử dụng Thối Thể đan siêu phàm, không chỉ có đả thông kinh mạch toàn thân mà còn thành công ngưng tụ ra linh tuyền ở đan điền, bước vào Kiếm Sư cảnh. Tuy nhiên dược hiệu Thối Thể đan siêu phàm còn chưa biến mất, cảnh giới của Trần Mục còn đang được kéo đi lên. Buổi sáng ngày hôm sau. Trần Mục đã hấp thu hoàn toàn dược hiệu của Thối Thể đan siêu phầm, thuận lợi đột phá tới Kiếm Sư tam phẩm. "Hô. ""Đây chính là Kiếm Sư. ""Lực lượng quả nhiên hùng hậu hơn rất nhiều lần. "Sáng sớm, có khách quý tới nhà bái phỏng. Lần này tới chính là trưởng lão của Huyền Kiếm tông, trong khu vực của Hành châu, Huyền Kiếm tông không thể nghi ngờ là tông môn mạnh nhất, trưởng lão đích thân tới, có thể thấy được Huyền Kiếm tông coi trọng cỡ nào. Hàn Phó đi tới Trần gia, Trần Nghiêm tự mình đi ra ngoài nghênh đón, vị này chính là Kiếm Hậu lục phẩm, cường giả mà ngay cả thành chủ Mộ Đông Lưu cũng phải lấy lễ để mà tiếp đón. "Hàn trưởng lão, mời vào trong trước. "Trần Nghiêm chắp tay chào đón. Hàn Phó nói ngay vào điểm chính: "Lần này ta tới là vì con của ngươi mà tới, Huyền Kiếm tông chúng ta nguyện ý dốc hết tài nguyên tới bồi dưỡng hắn. "Đối mặt với cành ô liu mà Huyền Kiếm tông ném ra, Trần Nghiêm ngược lại có hơi khẩn trương, không biết phải trả lời như thế nào, Trần Mục có được căn cốt cực phẩm, có thể đi vào tông môn tốt hơn, thu hoạch được điều kiện tu hành tốt hơn. Huyền Kiếm tông ở gần Đại Yên vương triều thì rất có danh vọng, nhưng để mà phóng tầm mắt ra toàn bộ Bắc Hoang thì còn có bốn tông môn lớn khác, lấy thiên phú của Trần Mục hoàn toàn có thể đi vào những tông môn lớn này. "Hàn trưởng lão, đứa bé nhà ta còn nhỏ, không bằng chờ cho sau khi Mục nhi lớn lên thì lại thương lượng?" Trần Nghiêm nói khéo. Hàn Phó khẽ nhíu mày, hờ hững lắc lắc ống tay áo, "Chẳng lẽ Trần gia chê Huyền Kiếm tông ta?"Hàn Phó chắp tay ra sau lưng, vẻ mặt hờ hững, khí tràng Kiếm Hậu thiếu chút nữa khiến cho Trần Nghiêm phải quỳ xuống ngay tại chỗ. "Không dám! Không dám!"Trần Nghiêm vội vàng chắp tay bồi tội, da đầu hắn tê dại, Đại Yên vương triều cũng không dám đắc tội Huyền Kiếm tông, Trần gia nho nhỏ nào dám trêu chọc bọn hắn. Lấy thiên phú của Trần Mục, hoàn toàn có thể đi vào tông môn đỉnh tiêm ở Bắc Hoang, nếu như đáp ứng Hàn Phó, Trần Mục sẽ mất đi cơ hội tốt hơn. Nếu như từ chối Hàn Phó, Trần gia hiện tại sẽ đắc tội Huyền Kiếm tông, hậu quả khó mà lường trước được. Hưu!Một đạo kiếm quang rơi xuống bên ngoài Trần gia. Ngay cả Trần Mục và Trần Hạo đang luyện kiếm ở Diễn Võ trường cũng bị kinh động tới, Trần Hạo hoài nghi nói: "Tam đệ, vừa rồi ngươi có nhìn thấy rõ đó là cái gì không?""Không thấy rõ, nhị ca, chúng ta tới xem sao đi. " Trần Mục đề nghị. Trần Mục cảm thấy là người tu hành cường đại, cho nên muốn đi tới nhìn xem. Hàn Phó và Trần Nghiêm cũng nhìn về phía ngoài cửa. Nữ tử trên người mặc váy tím đi vào Trần gia, Triệu Phi Yên hai chân thon dài, thân thể mềm mại uyển chuyển, có dung nhan như thiên sứ, toàn thân tỏa ra sự lạnh lùng cao ngạo. Hàn Phó trông thấy nàng ta, không có kinh ngạc, chỉ có sợ hãi, cỗ uy áp kia là của cường giả Kiếm Vương!Triệu Phi Yên đi tới trước mặt hai người. Hàn Phó vội vàng cúi đầu lấy đó làm kính ý. Trần Nghiêm chắp tay, cung kính hỏi: "Trần gia Trần Nghiêm, không biết tiền bối họ gì?"Triệu Phi Yên mặt không biểu tình, hờ hững nói: "Triệu Phi Yên của Lăng Vân tông, vì Trần Mục mà tới. "Hàn Phó trợn to mắt, hắn từng nghe nói về Triệu Phi Yên, nàng ta là thiên kiêu tuyệt thế của Lăng Vân tông, đệ tử trân truyền của Kiếm Thánh Khương Phục Tiên, nhân tuyển tông chủ tương lai, một trong thập đại thiên kiêu của Hoang châu. Lăng Vân tông cách Hành châu rất xa, Huyền Kiếm tông hôm qua đã sai người đi phong tỏa tin tức, Lăng Vân tông làm sao biết Hắc Thạch thành có thiên kiêu căn cốt cực phẩm xuất hiện?Mà xem như cường giả Kiếm Vương, cũng không có khả năng chạy tới Hắc Thạch thành nhanh như vậy mới đúng. Chẳng lẽ bọn họ đã phát hiện ra Trần Mục từ lâu rồi?"Không hổ là thế lực mạnh nhất ở Hoang châu!" Quả tim của Hàn Phó đập nhanh, không còn dám lên tiếng. Nghe nói nàng ta là tới từ Lăng Vân tông, Trần Nghiêm vội vàng hoan nghênh nói: "Hóa ra là Triệu tiên tử, Tiểu Mục đang luyện kiếm ở Diễn Võ trường, mời vào bên trong. "Trần Mục và Trần Hạo vừa đúng chạy tới tham gia náo nhiệt. Triệu Phi Yên lần đầu tiên nhìn thấy Trần Mục, đồng tử nàng ta ngưng tụ lại, lạnh lùng nói: "Có ý tứ!"Hàn Phó kinh ngạc nói: "Kiếm Sư tam phẩm, đứa nhỏ này thật chỉ mới ba tuổi thôi sao?"Mà ngay cả Trần Nghiêm cũng không biết làm sao, chẳng lẽ Trần Mục lại tinh tiến lần nữa, hắn gần đây không có để ý. .