Diệp Phàm bước vào trong cung điện, bên trong cực kỳ yên tĩnh, phía trước là một tấm chắn rất lớn. Sau đó Diệp Phàm xuyên qua cái chắn đi về sau cung điện, đập vài mi mắt là một chiếc giường lớn, trên đó có một người phụ nữ che mặt đang ngồi xếp bằng trên giường. “Cô là ai?”Diệp Phàm lạnh lùng nói. “Không phải ngươi muốn tìm ta sao?”Người phụ nữ này nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, nói. “Cô là điện chủ điện Võ Hầu?”Diệp Phàm ngạc nhiên nói. Hắn không ngờ điện chủ điện Võ Hầu là một người phụ nữ, hơn nữa nhìn bề ngoài có vẻ cũng không lớn!Tuổi trẻ vậy đã có thể chưởng quan điện Võ Hầu, có chút bản lĩnh. “Đúng vậy. ”Người phụ nữ nhìn chăm chằm vào Diệp Phàm: “Nếu ta đoán không sai, ngươi là Hộ Quốc Thần Tướng, kẻ đã giết nhiều vị cao thủ của điện Võ Hầu đúng không, Bát Trận Đồ cũng ở trong tay ngươi sao?”“Đúng vậy, Bát Trận Đồ ở trong tay tôi. ”“Sao? Cô muốn?”Diệp Phàm lạnh nhạt nói. “Giao ra Bát Trận Đồ, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống. ”Người phụ nữ này nói thẳng. “Cho tôi một con đường sống?”Diệp Phàm cười nói: “Rất tự tin, nhưng cô cảm thấy cô có thể giết được tôi?”“Vậy phải thử mới biết được. ”Người phụ nữ này nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, đôi con ngươi lóe lên tia sáng quỷ dị. Diệp Phàm lao về phía đối phương, kết quả hắn vừa mới bước ra một bước, dị biến xuất hiện. “Càn, Khôn, Khảm, Ly, Chấn, Cấn, Tốn, Đoái!”Điện chủ điện Võ Hầu nói ra tám chữ, đôi tay tạo từng ấn quyết huyền ảo. Dưới chân Diệp Phàm xuất hiện tám tuyến, tám tuyến này ngang dọc đan xe, hình thành tám phương vị, tám phương vị này bộc phát ra ánh sáng chói mắt, hóathành một đồ án Càn Khôn Bát Quasi bao phủ Diệp Phàm. Cảnh tượng xung quanh Diệp Phàm thay đổi, hắn tiến vào trong một không gian kỳ lạ. Trong không gian này chia làm tám giác, tám giác này đều có một cánh cửa đen như mực. “Đây là tám cửa trong Kỳ Môn Độn Giáp?”Diệp Phàm nói. “Không ngờ ngươi cũng hiểu Kỳ Môn Độn Giáp?”“Đúng vậy, đây là vây trận do ta sáng tạo ra dựa vào Kỳ Môn Độn Giáp, trận mở, trừ khi ngươi tinh thông thuật Kỳ Môn, hoặc cảnh giới mạnh hơn ta ba cảnh giới, nếu không ngươi vĩnh viễn không chạy thoát được, chỉ có thể bị nhốt chết trong đó. ”Âm thanh lạnh băng của điện chủ điện Võ Hầu quanh quẩn bên tai Diệp Phàm. Diệp Phàm lạnh nhạt nói: “Có chút năng lực, không ngờ có thể sáng tạo ra vây trận như vậy. ”“Hộ Quốc Thần Tướng, giao ra Bát Trận Đồ, ta có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không ngươi biết rất rõ kết cục của mình như thế nào!” Điện chủ điệnVõ Hồn lạnh lùng nói. “Một pháp trận cỏn con cũng muốn bắt ép tôi? Cô cũng quá khinh thường tôi. ” Diệp Phàm nói. “Ngươi còn tưởng phá trận pháp?”“Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng ta có thể nhìn ra được ngươi chưa đạt đến Thánh cảnh, không có khả năng phá trận, đừng giấy giụa vô nghĩa. ”Điện chủ điện Võ Hồn tự tin nói. “Phải không?” Diệp Phàm cười nói.