“Mục quân chủ, Thu thống soái, ở đây quân chức của hai người là cao nhất, hai người mau ra lệnh bắt tên kia và quân Thiên Sách lại!”Dương Thiên Hổ nhìn quân chủ quân Thanh Long — Mục Thanh và thống soái của chiến khu trung bộ - Thu Minh nói. “Đúng thế”Hùng Thiên cũng lạnh giọng nói. “Ông nói quân Thiên Sách phản quốc?”Diệp Phàm hờ hững nhìn về phía Dương Thiên Hổ và Hùng Thiên. “Không sail” “Các người là một lũ phản quốc!” Dương Thiên Hổ lớn tiếng quát. Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên nhấc chân đi về phía hai vị quân chủ. Nhìn thấy hành động của Diệp Phàm, vẻ mặt của Dương Thiên Hổ và Hùng Thiên đều thay đổi. “Người đâu!” Bọn họ hô lên. Người của quân Bạch Hổ và quân Bạo Hùng cầm vũ khí xông lên, bao vây Diệp Phàm, súng trong tay bọn họ. nhắm thẳng đối phương. “Nổ súng!”“Giết chết hắn tal”Hai vị quân chủ hạ lệnh không chút do dự. Đoàng đoàng đoàng!!!Lập tức, chiến sĩ quân Bạch Hổ và quân Bạo Hùng bóp cò, điên cuồng bắn về phía Diệp Phàm. Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Phàm chết chắc, bọn họ lại bị dọa cho ngây người!Chỉ thấy những viên đạn lao tới Diệp Phàm, lại bắn ngược lại phía chiến sĩ quân Bạch Hổ và Bạo Hùng một cách quỷ dị. Phụt phụt phụt!!Trong chớp mắt, hàng trăm chiến sĩ hai quân đã bị bắn xuyên người!Vẻ mặt của Bạch Thiên Hổ và Hùng Thiên vô cùng khó coi. Diệp Phàm tiếp tục đi về phía hai người bọn họ. “Bảo vệ quân chủi”Các đại quân đoàn trưởng của Dương Thiên Hổ và Hùng Thiên đều đứng ra, nhìn chằm chằm Diệp Phàm với vẻ mặt đầy cảnh giác. “Diệp Phàm, dừng tay đúng lúc!”Lúc này, quân chủ quân Thanh Long lên tiếng!Nhưng Diệp Phàm như không nghe thấy lời ông ta nói, hắn vẫn bước tiếp. Thấy Diệp Phàm không để ý tới mình, vẻ mặt Mục Thanh lạnh đi, ánh mắt ông ta hiện ra vẻ tức giận: “Tuổi còn trẻ đã ngông cuồng, kiêu căng ngạo mạn, hôm nay tôi sẽ thay Tiêu Thiên Sách dạy cho cậu một bài học!”Cơ thể Mục Thanh khẽ động, ông ta vọt về phía Diệp Phàm, không chút lưu tình đánh một chưởng tấn công đối phương. “Thay Lục sư phụ dạy dỗ tôi?”“Ông nghĩ mình là ai?” Diệp Phàm liếc mắt nhìn Mục Thanh. Ẩm!!!Dứt lời, hắn cũng đánh lại một chưởng, đỡ lấy năm đấm của Mục Thanh. Hai chưởng chạm nhau giống như sao Hỏa va vào Trái Đất, tiếng nổ chói tai vang lên. Sức mạnh của hai người va chạm bộc phát ra từng đợt năng lượng đáng sợ!Bùm!!!Dưới đòn tấn công này, tiếng sấm không ngừng vang lên. Mục Thanh bị đánh lui, ông ta nhìn chằm chằm Diệp. Phàm với vẻ không thể tin nổi. Những người khác trông thấy Mục Thanh là quân chủ quân Thanh Long, một trong tứ đại chiến thần của Long Quốc cũng bị Diệp Phàm một chưởng đánh lui, ai nấy đều hoang mang. Người đệ tử này của chiến thần Thiên Sách cũng quá khủng bố rồi?Vẻ mặt của Dương Thiên Hổ và Hùng Thiên nhìn Diệp Phàm lại càng thêm khó coi. “Dạy dỗ tôi? Ông không đủ tư cách!” Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Mục Thanh. Lời nói của hắn khiến Mục Thanh siết nắm kêu răng rắc, trong lòng tràn ngập tức giận. ẦmII! Trên người Mục Thanh tản ra một luồng khí tức vô cùng đáng sợ, cỗ lực lượng này chính là sức mạnh chân khí. “Tông Cảnh?”Những quân đoàn trưởng và thống soái chiến khu nhìn thấy năng lượng chân khí mà Mục Thanh phát ra, tất cả đều trợn tròn mắt vì ngạc nhiên. Không ai ngờ thực lực của quân chủ quân Thanh Long đã đạt tới Tông Cảnh!Đạt tới Tông Cảnh chính là tông sư võ đạo chân chính!Thân phận này không thấp hơn so với chiến thần Long Quốc, thậm chí trong giới võ đạo, một tông sư võ đạo còn có lực uy hiếp hơn một chiến thần Long Quốc. Lúc này, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên. Lúc trước, thực lực của các quân chủ đều đã đạt tới cấp bậc Thiên Cảnh, hiện tại quân chủ quân Thanh Long đột nhiên bước vào Tông Cảnh, điều này khiến những quân chủ khác phải khiếp sợi “Dựa vào bí pháp để ép tăng lên tới cấp bậc Tông Cảnh?” Diệp Phàm khinh thường nhìn Mục Thanh. Hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra đối phương không thật sự bước vào Tông Cảnh, mà là dựa vào bí pháp, ép lực tăng lên, đương nhiên những người khác không nhìn ra bởi vì thực lực chưa đủ, còn tưởng là Mục Thanh đã đạt tới Tông Cảnh! Ầml! Lúc này, Mục Thanh dùng thực lực Tông Cảnh vọt thẳng tới giết Diệp Phàm. Cú đấm của ông ta giống như đạn pháo, nổ tung vào hư không với khí thế không thể ngăn cản! Nhưng Diệp Phàm căn bản không thèm nhìn, hắn lại đánh ra một chưởng.