Theo âm thanh kính cẩn từ thập đại trưởng lão phát ra, vô số đệ tử Bách Hoa Tông cũng đồng thanh hò hét:“Cung nghênh Bách Hoa Chi Chủ”Rốt cuộc trước ánh mắt hàng vạn người, không gian hơi chấn động, một khe. hở tách ra mang theo hương hoa dễ chịu, lan tỏa khắp quảng trường khiến hầu hết người tinh thần lập tức thanh tĩnh đi rất nhiều. Một vị nữ tử đạp không mà đi, bộ bộ sinh liên, một thân áo trắng đơn giản bồng bềnh trong gió, mái tóc đen tuyền dài quá lưng thon nhẹ nhàng vũ động, khinh sa che mặt, như trích tiên hàng thế. Nàng thân thể cao dài, bộ ngực đầy đặn tròn trịa, mông cong hơi vểnh càng làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn mê người, mặc dù toàn thân áo trắng rộng thùng thình, nhưng vẫn không thể che dấu thân hình mị hoặc vô hạn đó. Nhưng cái khiến người khác bị cuốn hút, hãm sâu vào chính là khí chất của nàng, như một tiên tử hoàn toàn tách biệt với nhân gian, không nhiễm một tia buội trần, lại không có sự kiêu ngạo của một vị tuyệt thế giai nhân vốn có. Nàng, chỉ có bình thản cùng thong dong, như một mặt giếng cổ xưa trong trẻo, nhìn thì gần nhưng cách ngươi vô tận... Nàng, Bách Hoa Chỉ Chủ - Tô Nhan“Ra mắt Bách Hoa Tiên Tử”Toàn trường quan khách đứng dậy chắp tay hành lễ, âm thanh mang theo. từng tia ái mộ. Bất kỳ hoàn cảnh nào, Luyên Hư Kỳ cường giả luôn được tôn trọng, huống hồ một cường giả tiềm năng như nàng, Luyện Hư Kỳ cường giả tuổi thọ hơn vạn, mà 'Tô Nhan còn chưa đến 200, không ai dám tự tin suy đoán tương lai nàng còn khủng bố đến mức nào. €ó thể nói Đại Điển lần này, Tô Nhan ăn mặc giản dị nhất, toàn thân áo trắng rộng thùng thình nhằm che đi thân hình ma quỷ, tuy nhiên vẫn không giấu được khí chất thanh cao của nàng. Đằng sau làn khinh sa mỏng, một đôi mắt đẹp tĩnh lặng như mặt hồ, đảo mắt nhìn quanh toàn trường... Chợt Ánh mắt Tô Nhan hơi động lại, chỉ thấy một nữ tử mái tóc đỏ rực mang cho nàng nhàn nhạt một tia nguy hiểm, mặc dù nữ tử kia đã ẩn giấu rất sâu, nhưngloại khí tức này, nàng từng ăn thua thiệt qua... “Là Dị Hỏa sao? Xem ra Diễm gia có một bước tiến lớn” Tô Nhan thầm nghĩ, một gia tộc có hai loại Dị hỏa, điều này quá mức kinh người. Bất quá với tâm tính của Tô Nhan, việc này chỉ mang lại một tia run độngthoáng qua cho nàng mà thôi,ất nhanh đã ung dung tiến đến Phượng tọa. Không vội vàng ngồi xuống, ống tay áo tung bay, môi thơm khinh mộng, tiên âm êm dịu truyền vào tai từng người:“Tô Nhan thay mặt Bách Hoa trên dưới cảm tạ chư vị quang lâm” Nói xong, mặc kệ thân phận cao quý của mình, thân hình hơi cúi... “Không dám, tiên tử xin đừng a... ”Không ít nam tử đấm ngực dậm chân, dường như để nàng hành lễ là một loại tội ác đáng kinh tởm. Mà không ít tuổi tác cao cường giả, sắc mặt mang theo một tia kính nể, đường đường Luyên Hư Kỳ cường giả lại không có một chút giá đỡ, phần này lòng dạ cùng khí độ, cho dù nhiều đấng mày râu cũng không sánh bằng. “Quả không hổ danh nhất tông chỉ chủ, trách không được mẫu thân để chúng ta tham dự đại điển lần này” Diễm Hồng Liên lên tiếng cảm khái nói. Sau một phen khách khí qua lại, Tô Nhan rốt cuộc an tĩnh ngồi trên phượng tọa, hai bên trái phải là các vị trưởng lão, bên dưới là hàng vạn đệ tử tinh anh, dù thân nữ nhi nhưng khí thế bất phàm, tác phong của một đại phái được hiện lên rõ rệch. Tô Nhan hướng về vị trưởng lão ở sát bên nàng gật đầu ra hiệu. Một phụ nhân có mái tóc tím búi lên sau ót bước ra, chỉ thấy nàng một thân cung tranh màu tím, dáng người đầy đặn, bộ ngực sửa run run, cử chỉ ưu nhã, không chê vào đâu được. “Nàng là ai vậy?” Diễm Điệp Tình hướng tỷ tỷ hỏi thăm“Đại trưởng lão Bách Hoa Tông, Hoa Ngọc Loan, Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả Diễm Hồng Liên mở môi thơm giải thích nói. Hoa Ngọc Loan đôi môi đỏ mọng khẽ mở, âm thanh vang vọng toàn trường:“Lần này Thánh Nữ Đại Điển, mục đích hướng toàn thể đại lục ra mắt ba vị tân thánh nữ, các nàng là đệ tử xuất sắc nhất trong hàng vạn đệ tử Bách Hoa, về thiên phú lẫn diện mạo đều không có kẽ hố. ”“Thiếp thân xin tuyên bố, Thánh Nữ Đại Điển chính thức bắt đầu!”Nàng vừa dứt tiếng, tiên âm lượn lờ từ phía Tô Nhan phát ra:“Truyền ba vị thánh nữ!”Vô số đệ tử Bách Hoa như luyện tập từ trước, oanh oanh yến yến đồng thanh phụ họa, chấn động nhất phương:“Truyền ba vị thánh nữ!!”'Theo âm thanh vang vọng, chợt có tiếng đàn du dương truyền ra, vô số cánh hoa anh đào tung bay trong gió... Ba thân ảnh nữ tử chợt xuất hiện trước toàn trường... Các nàng không mang khăn che mặt... Trong chốc lát đó, nam tử toàn trường đứng lên tám phần mười, vô số thiếu niên bật người đứng dậy... Thời gian như động lại... Ba vị nữ tử tuổi chừng đôi mươi... Mỗi người mỗi vẽ... Khuynh quốc khuynh thành... “Đại thánh nữ Tô Mị” Đại Trưởng lão chợt hô lớn... “Thật lại hại Mị công” Thất trưởng lão Diễm gia ngưng trọng nhìn hai vị tiểu thư nói. Diễm Hồng Liên gật đầu, thân là nữ tử như nàng, vậy mà thoáng chút nữa đã bị đối phương mê hoặc. “Hừ, yêu tinh lẳng lơ mà thôi” Điệp Tình chu môi hừ nói. “Nhị Thánh Nữ - Hoa Ngọc Phượng” Đại trưởng lão Hoa Ngọc Loan tự hào giới thiệu nói, đây là đệ tử đắc ý nhất của nàng.