Vũ Kỹ Địa Cấp được sử dụng, nhanh chóng hình thành một tòa Lăng Mộ cự đại dưới đáy biển, trở thành nơi an nghĩ của vị cường giả khủng bố này ... Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam lấy ra Bia Đá ghi chép Lịch Sử huy hoàng của Cự Nhân Tộc cắm xuống, ở phía sau mặt Bia ghi chép dòng chữ:"Phó tộc trưởng Cự Nhân Tộc - Cự Phách Thiên Chi Mộ”Làm xong tất cả, hai người hướng về bia mộ cung kính cúi đầu ... Một ngày sau ... "Vận khí lần này làm sao vậy? Chương Ngư trốn đâu mất dạng rồi?" Lạc Nam phàn nàn hỏi ... Chỉ còn ba ngày nữa là đến Lễ hội đổi vật của Đa Bảo Các, hắn nhất quyết phải tham dự ... Từ khi rời khỏi Chiến thuyền của Cự Nhân Tộc, chưa một con Chương Ngư nào xuất hiện trong tầm mắt ... “Động tĩnh xây mộ của chúng ta quá lớn, sinh vật ngàn dặm xung quanh trốn mất dạng hết rồi ... " Tiêu Thanh Tuyền bất đắc dĩ lắc đầu nói, tên này vừa đi vừa nắm tay nàng, một bộ nhàn nhã dạo chơi dưới đáy biển, hoàn toàn không có chút dáng vẻ làm nhiệm vụ ... Bởi vì tâm tình của hắn đang rất tốt khi đạt được Bát Môn Độn Giáp đấy ... Lạc Nam nghe lời của của Tiêu Thanh Tuyền, đồng ý với nàng, lập tức thi triển Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ gia tăng tốc độ ... Vô số sinh vật trợn mắt nhìn hai người đi trong biển, thậm chí có gia hỏa bạo dạn còn lọt vào trong bong bóng của Ty Thủy Châu, trở thành cá mắc cạn giữa lòng biển khiến Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền buồn cười ... Ty Thủy Châu chỉ ngăn cách nước biển, không hề ngăn cách thứ gì khác ... Bất chợt, một cái đuôi nhỏ xuyên qua màn chắn, đâm phập vào cơ thể Lạc Nam ... Chất động cực mạnh màu lục cấp tốc truyền qua, muốn đem hắn độc chết ... "Bỏ ra bạn ơi! ta chỉ thích chơi với Tố Mai nhà ta, đối với rắn biển không có hứng thú đâu ... "Lạc Nam lắc đầu nói một tiếng, Dị Hỏa nhẹ nhàng bùng phát, con Rắn Độc Biển vừa tập kích hắn đã hóa thành hư vô ... Dị Hỏa chính là vật khắc chế hầu hết Độc tính trong thiên hạ, huống hồ hắn có tận ba loại? Lạc Nam không sợ nhất chính là Độc đấy . . "Khúc khích, ngươi cũng thật là ... như vậy cũng đùa được?" Tiêu Thanh Tuyền bị lời nói của Lạc Nam chọc cười, lườm hắn một cái ... "Còn không phải để ngắm nàng cười sao? ta đã nói khi nàng cười rất đẹp a ... " Lạc Nam ra vẻ mê đắm ... "Hừ, hiện tại không phải lúc nói lời đường mật!" Tiêu Thanh Tuyền quay đầu sang nơi khác, tên này làm sao vậy? giữa đáy biển sâu không sợ Thủy Quái khủng bố tập kích sao?Như chứng minh cho suy nghĩ của nàng là đúng, bên dưới chân hai người, mười cái xúc tua đột ngột tua tủa mà lên, phá tan lớp đất bùn, hướng thân thể cả hai quấn tới ... "Đánh lén ta là hành vi ngu xuẩn nhất của ngươi a!" Lạc Nam thong thả nắm lấy vòng eo Tiêu Thanh Tuyền, tốc biến né tránh ... Con Chương Ngư vừa đánh lén thấy không hiệu quả, lập tức rút trở về lớp bùn như chưa có gì xảy ra ... "Đánh lén xong trốn?" Lạc Nam cười lạnh, Xuyên Tinh Chỉnh ngưng tụ trên đầu ngón tay, xuyên phá mà qua ... Xoẹt ... Nước biển như bị xẻ đôi, lực lượng khủng bố của Thiên Cấp Vũ Kỹ dễ dàng xuyên thủng đầu Chương Ngư, thi thể nó trồi lên khỏi mặt bùn, từng cái xúc tua vẫn ngọ ngọe trong ghê tởm vô cùng ... Đáng thương cho Chương Ngư, gặp phải con mồi đáng sợ nhất trong đời nó Tiêu Thanh Tuyền cũng ngơ ngác nhìn quanh, hiển nhiên nàng cũng nghe được . . "Tưng ... tưng ... Biển đã cho ta một mùa xuân đầy ước vọng ... tưng tưng tưng ... " “Tưng ... tưng ... tưng ... Một mùa xuân tươi tràn ánh sáng khắp nơi nơi ... tưng tưng ... " ...