Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 405: Có chút ý tứ

22-10-2024


Trước Sau

Nàng cầm các sợi chỉ kéo mạnh...
“Hự”Phàm Sơn bị kéo lùi theo động tác của nàng, cánh tay chắc khỏe máu me be bét...
Bất quá tên này rõ ràng là một người điên, vậy mà không quan tâm thương thế, mặc kệ máu thịt lẫn lộn nơi cánh tay, hắn vẫn cố chấp muốn cứu lấy Phàm Tùng...
nhưng không thể thoát khỏi Nam Cung Uyển Dung khống chế...
“Tên này còn là một Thể Tu” Nam Cung Uyển Dung kinh ngạc, đổi lại là người bình thường đã bị kim châm và chỉ khâu của nàng kéo lìa cánh tay rồi, vậy mà người này chỉ bị thương mà thôi...
“Có chút ý tứ!” Lạc Thần nhếch miệng...
Mắt thấy Kim Ngân Xà sắp siết lấy mình, Phàm Tùng hai mắt xuất hiện tia điên cuồng, lấy ra một viên đan dược đen tuyền...
“Ta không vào địa ngục ai vào địa ngục?” Hắn hét lớn một tiếng, ném đan dược vào miệng...
Trong khoảnh khắc đó, toàn thân đột ngột phình to, trở nên lực lưỡng hơn bao giờ hết, bộ râu đen nhẻm trở nên bạc trắng, đôi mắt trong veo đỏ ngầu, hẳn lên từng tia tơ máu...
Theo sau đó, Phật Quang trên thân hắn rực rỡ dữ dội...
Bỏ qua trấn áp của Trận Pháp tại Bí Cảnh...
Tu vi gia tăng...
Nguyên Anh Hậu Kỳ...
Thực lực vừa đến, Pháp Trượng trong tay Phàm Tùng hướng về Kim Ngân Song Xà kiếm đập mạnh...
Hai thanh kiếm lúc này bị hắn đánh bật ra ngoài...
Phàm Tùng như mất đi lý trí, chỉ còn bản năng buộc hắn hết mình chiến đấu, vậy mà chủ động truy đuổi Kim Ngân Song Xà Kiếm...
“Ồ?” Bạch Tố Mai hơi kinh ngạc, không ngờ đan dược này lại có tác dụng như Vậy...
“Đám Bát cấp thế lực này, đồ tốt quả thật hơi nhiều!” Lạc Thần cảm thán một tiếng...
“Không sánh bằng chàng!” Tô Mị liếc mắt...
Như chứng minh cho lời của Tô Mị là đúng, chỉ thấy Bạch Tố Mai nhoẻn miệng cười khẽ, ngẩng đầu nhìn lên thiên không, nơi mặt trời đã dần khuất bóng, nhường chỗ lại cho mặt trăng và các vì sao...
Từ trong miệng của nàng, âm thanh thần bí và phiêu miễu phát ra...
“Bí Thuật Tinh Thần Biến”Đôi mắt nàng bỗng chốc sáng lên giữa đêm, hàng loạt tinh tú dường như nhận lệnh, chúng nó phát sáng rực rỡ, đem lực lượng Tinh Thần mạnh mẽ truyền vào thân nàng...
Tu vi Bạch Tố Mai, cấp tốc đề thăng...
Tứ giai sơ kỳ, tứ giai trung kỳ, tứ giai Hậu Kỳ...
Sánh ngang với Phàm Tùng...
Thực lực vừa tăng, điều khiển Kim Ngân Song Xà Kiếm càng thêm lợi hại, nhanh chóng áp sát Phàm Tùng thêm lần nữa...
Cuối cùng, hai thanh kiếm như hai con rắn khổng lồ, thành công đem Pháp 'Trượng trong tay Phàm Tùng đánh bay ra ngoài, đem hắn siết chặt...
Ngân xà siết chặt tứ chỉ Phàm Tùng, mà Kim Xà quấn lấy cổ hắn, từ từ siết vào bên trong...
Răng rắc...
Thỉnh thoảng có thể nghe âm thanh vỡ vụn từ xương cốt truyền ra...
“Khốn kiếp, mau cứu sư huynh ta!” Phàm Sơn đang bị Nam Cung Uyển Dung cầm chân, chỉ có thể hướng Lạc Vũ đám người gào thét...
“Để ta!” Băng Phong trầm giọng quát, thân thể phá không bay ra...
Tô Mị ra tay...
“Khốn kiếp, tỉnh lại!” Băng Dương dùng linh lực gầm thét một tiếng, Băng Phong thoáng lấy lại tinh thần...
Chỉ là hơi muộn...
“Băng Nguyệt Ấn!” Liễu Thi Cầm ấn ký trên trán sáng lên, một đại ấn hình mặt trăng hướng đầu Băng Phong trấn áp...

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!