“Hừ, nói hoặc bị thứ này thiêu đốt” Lạc Thần cười lạnh, ngọn lửa màu tím xuất hiện trên tay hắn... “Dị Hỏa? Làm sao có thể?” Cố Phi Thiên hét âm lên, hoảng sợ đến cực điểm, trong lúc chiến đấu cùng hắn Lạc Thần còn chưa sử dụng thứ này... “Còn không nói?” Lạc Thần cười lạnh đem Dị Hỏa áp sát... “Không ta nói, ta nói! Đó là ta cướp được từ một gia tộc nhở” Cố Phi Thiên hoảng sợ khai báo. . “Gia tộc gì? Nói rố” Lạc Thần nhíu mày... “Năm xưa khi ta còn thiếu niên, trong một lần lịch lãm bị thương, được một gia tộc cứu lấy, sau đó ta phát bọn hắn sở hữu mảnh da này, cảm thấy nó không tầm thường nên ra điều kiện hỏi mua... ” Cố Phi Thiên đang nói đột nhiên ấp úng... “Tiếp tục” Lạc Thần khó chịu đem Dị Hỏa áp sát... “Bọn hắn nói đó là vật gia truyền không bán, nên ta ra tay cướp đoạt, sẳn tiện giết sạch” Cố Phi Thiên sợ hãi kể hết nguyên nhân. “Hừ, đúng là thua cả súc sinh, người ta cứu ngươi lại lấy oán trả ơn” Lạc Thần hận không thể một tay bóp chết tên này, bất quá linh hồn hắn còn giá trị... “Gia tộc nhỏ đó ở đâu, gọi là gì?” Lạc Thần cau mày... “Bọn hắn ở Phía Bắc Băng Thiên Địa Lục, gần dãy núi Hoàng Liên Sơn Mạch, ta chỉ biết bọn hắn đều mang họ Phong” Cố Phi Thiên hồi ức lại... “Phong gia sao? Còn manh mối gì không?” Lạc Thần hừ lạnh một tiếng... “Hết rồi!” Cố Phi Thiên gật đầu chắc nịch... Lạc Thần không nói thêm lời nào, đem Gố Phi Thiên tiếp tục giam giữ... Cẩn thận từng ly từng tý thu bản đồ vào... Xem ra sau này cần chú ý đến các loại mảnh da này... Hắn tiếp tục tiến vào một tòa Kinh Các... Dù sao Thanh Vân Tông là một cái Thất Cấp tu chân thế lực, sẽ không chỉ có Thanh Phong Kiếm Pháp hay Đại Phong Bạo các loại... Tuy nhiên dạo quanh Kinh Các một vòng, hầu hết là công pháp vũ kỹ Huyền Cấp trở xuống, Lạc Thần như giấy vụn thu vào, lười quan tâm nhìn. . Chỉ thoáng chốc hắn đã trở thành đại gia, trên người mang theo phần lớn tài nguyên của một Thất Cấp Tu Chân thế lực... Chuyện này nếu truyền ra, không biết bao nhiêu người đỏ mắt vì ganh tị... Làm xong tất cả, Lạc Thần tiến vào Linh Giới Châu, hắn cần báo tin bình an cho mấy nữ... Lạc Thần vừa biến mất không lâu, trên đỉnh Thanh Vân, hai thân ảnh ngự không mà đến, thần thức của Hóa Thần Tu Sĩ cuồn cuộn mà ra, dò xét xung quanh... Chỉ thấy đây là hai lão già chân đạp trường kiếm, tóc dài màu trắng tung bay, thân mặc đạo bào... “Xem ra chúng ta đã đến trễ một bước, haizz” Một người trong đó thở dài lên tiếng... “Hừ, rốt cuộc là tà ma ngoại đạo nào? Lại diệt đi một danh môn chính phái trong thời gian ngắn như vậy? Hoàn toàn không đem Tam Kiếm Minh như chúng. ta để vào mắt” Người còn lại hừ lạnh, nộ khí xung thiên... “Có thể trong thời gian ngăn làm nên chuyện như vậy, mặc kệ là ai chúng ta cũng không thể xem thường” Lão già còn lại gương mặt ngưng trọng... “Tam Kiếm Minh thành lập ngàn năm nay, giao tình giữa ba tông chúng ta cả đại lục đều biết, nhất định phải thay Thanh Vân Tông trả thù” Lão già còn lại tính tình nóng nảy quyết liệt nói... “Thay Thanh Vân Tông đòi lại công đạo là chuyện nên làm, bất quá đây không phải việc nhỏ, lão phu cần quay về xin chỉ thị tông chủ” Người còn lại chắp tay... “Hừ, ta cũng vậy, để xem rốt cuộc là ai dám động vào một trong Tam Kiếm Minh chúng ta” Lão già cười lạnh một tiếng, ngự kiếm rời đi... “Haizz, ỷ vào thực lực tông môn mạnh một chút, lại hấp tấp như vậy, không cẩn thận Tam Kiếm Minh chỉ còn lại Nhất Kim Minh” Nhìn người kia rời đi, lão già còn lại lắc đầu ngao ngán... Hai người bọn họ đến từ hai tông môn khác nhau, lão già nóng nảy đến từ Hỏa Kiếm Tông, người còn lại đến từ Thủy Huyền Tông... Thanh Vân Tông, Hỏa Kiếm Tông và Thủy Huyền Tông là ba môn phái tu kiếm có giao tình sâu xa, hơn ngàn năm trước đã cùng nhau liên minh, gọi là Tam Kiếm Minh, trong thiên hạ cũng có danh tiếng khá lớn... Thông thường chỉ cần một tông trong số Tam Kiếm Minh xảy ra đại chiến với thế lực khác, thì hai tông còn lại sẽ âm thầm viện trợ... Nhưng lần này mọi chuyện vượt quá dự đoán của bọn hắn cũng như Gố Phi Thiên, vốn định mời lão tổ Cố Vấn Thiên xuất quan, mọi chuyện đều có thể giải quyết nên không chủ động nhờ hai tông kia hỗ trợ... Dù sao mặc dù ba tông có giao tình, nhưng nhờ người khác viện trợ cũng phải tốn kém chỉ phí không nhỏ xem như quà cáp, Cố Phi Thiên tạm thời không có ý định đó... Và cuối cùng sai lầm cho sự keo kiệt là một cái giá quá lớn, cả tông giải thể... Cố Phi Thiên chính là tội nhân thiên cổ của Thanh Vân Tông... Hơi lắc đầu cảm khái, lão già còn lại cũng ngự kiếm bay đi, thần thức dò thấy bảo khố của Thanh Vân Tông đều bị dọn sạch, hẳn hung thủ cũng không còn ở... Hắn cần nhanh chóng đem mọi chuyện truyền lại cho tông chủ Thủy Huyền Tông, đợi đối phương đưa ra chỉ thị... Bên trong Linh Giới Châu... Bốn người phụ nữ Liễu Thi Cầm, Mộc Tử Âm, Bạch Tố Mai, Lý Trúc Loan vây quanh một đống Linh Thạch chất chồng như núi, thậm chí ngay cả Linh Khí trongnày cũng theo đó gia tăng... Không để các nàng chờ quá lâu, không gian lại hơi rung động, thân ảnh nam nhân đã theo đó xuất hiện... “tiểu Thần - Phu quân!” Bốn âm thanh mừng rỡ vang lên, các nàng nhanh chóng bao vây lấy hắn... Lạc Thần trong lòng ấm áp, nhìn từng gương mặt tuyệt mỹ ân cần lo lắng, hắn cảm thấy mọi nổ lực mình làm đều đáng giá... “Chàng không sao chứ?” Mộc Tử Âm ba người xoay quanh kiểm tra cơ thể hắn, thậm chí còn muốn lột y phục...