Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ

Chương 82-1: Dần dần sáng tỏ

17-11-2024


Trước Sau

“Chị tin tưởng em có thể bảo vệ được chị.
” An Nhược Thủy quyết tâm muốn ở lại với Lạc Huyền Ca.
Lạc Giáo Chủ trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn là lắc đầu: “Không được, em không tin tưởng vào bản thân mình.
Chị đi trước đi.
” “Vậy cả hai chúng ta cùng đi.
” An Nhược Thủy nhìn đám đông phía trước, trong lòng không khỏi bắt đầu khẩn trương.
Nếu Lạc Huyền Ca cùng nhiều người so đấu sức chịu đựng như vậy, khả năng sẽ bị vây ở chỗ này khó mà thoát thân, hơn nữa còn tiêu hao thể lực quá lớn.
Hai người tranh chấp dẫn tới khán giả trên kênh livestream cũng phải u buồn, sao lại có loại cảm giác sinh ly tử biệt trong phim ngôn tình Mary Sue như vậy? Đã nói là show thực tế mà đột nhiên lại đổi phong cách?“Em có biện pháp, chị theo em.
” Lạc Huyền Ca đột nhiên không sợ hãi, dìu An Nhược Thủy đứng lên: “Lát nữa nếu có người muốn cưỡng chế so đấu với chị, chúng ta trực tiếp bỏ chạy.
”“Bỏ chạy sẽ khấu trừ một tiền vàng, bất quá nhiều người như vậy lại ở trong núi, chúng ta có thể thoát được sao?” An Nhược Thủy vô cùng nghi hoặc.
Lạc Huyền Ca cười khẽ: “Chính vì ở trong núi nên mới trốn thoát dễ dàng.
”“Đừng sợ, theo sát em là được.
” Lạc Huyền Ca thoạt nhìn vô cùng tự tin, ngầm dự liệu trước mang theo An Nhược Thủy tới chỗ đám người.
Rất nhanh vòng tay liền phát ra nhắc nhở ghép đôi tuyển thủ, Lạc Huyền Ca không lên tiếng, ngược lại là đám người kia chờ không nổi nữa, đứng ra nói: “So đấu không?”Lạc Huyền Ca trầm mặc không nói, phần lớn trong nhóm người này đều là nghệ sĩ trong showbiz, còn có hai nghệ thuật gia xem như có chút bối phận.
Bất quá họ đều không lên tiếng, dù sao cũng là người hoạt động trong giới, tuy rằng rất muốn lộ mặt trong tiết mục nhiều hơn nhưng cũng sợ đắc tội An Nhược Thủy, từ đó sẽ đắc tội An Thị.
Một bộ phận khác lại là ngoài showbiz cho nên không bị sự nghiệp ràng buộc, dễ dàng muốn khiêu chiến Lạc Huyền Ca cùng An Nhược Thủy.
Lạc Huyền Ca đứng ra: “So đấu sức chịu đựng, lựa chọn hạng mục tùy các người.
”“Vậy tôi liền không khách khí nữa, chúng ta thử động tác hít đất một chút.
” Một vị huấn luyện viên thể hình đứng dậy, trong thẻ của hắn có một hạng mục là hít đất mà vừa lúc Lạc Huyền Ca cũng có mục này.
Rốt cuộc gặp được đối thủ, đương nhiên không tiếc sức lực mà tỷ thí.
Lạc Huyền Ca chưa luyện qua hít đất, nghe An Nhược Thủy cẩn thận giảng giải quy tắc xong, lại như suy tư điều gì gật đầu: “Giống như đã hiểu.
” Kỳ thật trước khi tới đây, An Nhược Thủy sợ nơi này cũng có quyền sư nên đã lặng lẽ đổi thẻ thân phận thực vào vòng tay mình.
Nghe nói trong cả trò chơi chỉ có hơn hai mươi người có thẻ giống nàng, nàng đang đánh cược hai mươi người kia không xuất hiện cùng mình một chỗ.
Đơn giản là An Nhược Thủy đánh cược chính xác, sau khi thay thẻ thân phận thực, vòng tay không hề phản ứng, có thể thấy ở đây đúng là không ai có cùng thẻ thân phận thực với nàng.
Lạc Huyền Ca thắng huấn luyện viên thể hình một cách ung dung, ở trước ánh mắt không thể tưởng tượng của mọi người cướp lấy trị giá thọ mệnh một ngày của đối phương.
“Còn có ai không?” Lạc Huyền Ca rất vui vẻ nhìn đám người, kết quả có một diễn viên đứng dậy: “Chúng ta ở đây phần lớn đều là quyền sư, chỉ có một tuyển thủ thi đấu sức chịu đựng, nơi này không có đối thủ của cô, đi đi.
”“Đa số đều là quyền sư?” Lạc Huyền Ca kinh ngạc nhìn về phía An Nhược Thủy, lại thấy nàng đầy mặt buồn rầu nhìn chằm chằm vòng tay, trong mắt tràn ngập may mắn cùng khó hiểu.
Lạc Huyền Ca đại khái đã biết, nói cảm tạ đám người sau đó lập tức mang theo An Nhược Thủy rời đi.
Nửa đường, Lạc Huyền Ca cực kỳ vui sướng nhìn An Nhược Thủy: “Không nghĩ tới vòng tay không nhạy, nếu không nhiều người như thế, chúng ta rất khó thoát thân.
”An Nhược Thủy cười khó khăn: “Phải, đúng vậy.
”Nàng có thể hết sức tự nhiên dùng kỹ thuật diễn che giấu chuyện này, nhưng đối mặt với vẻ chân thành của Lạc Huyền Ca, lần đầu tiên nàng đánh rơi kỹ thuật diễn.
Lạc Huyền Ca cảm thấy có chút không đúng, theo bản năng hỏi một câu: “Sao vậy?”“Hả? Không……”An Nhược Thủy còn chưa nói hết liền bị Lạc Huyền Ca ngăn lại ở cổ: “Suỵt, đừng lên tiếng.
Trước mặt có người tới đây.
”Kéo nàng lặng lẽ trốn đi, vòng tay của An Nhược Thủy đột ngột sáng rực, nhắc nhở đối thủ ghép đôi đã đến.
Nội tâm An Nhược Thủy cũng là trầm xuống, thập phần cảnh giác nhìn phía trước, nàng tựa hồ còn chưa kịp đổi thẻ thân phận thực, nói cách khác trước mặt xuất hiện một trong hai mươi người kia.
Lạc Huyền Ca liếc nhìn vòng tay của An Nhược Thủy, nhỏ giọng nói: “Chỉ sáng một lần, màu sắc cũng giống, xem ra phía trước chỉ có một quyền sư.
Nếu lát nữa đối phương đưa ra khiêu chiến, để em giúp chị ứng chiến.
”May là vòng tay của mình không sáng, nếu không bản thân đồng thời so đấu sức chịu đựng thì không thể giúp An Nhược Thủy.
An Nhược Thủy thừa dịp Lạc Huyền Ca không chú ý liền nhanh chóng đổi lại thẻ ngụy trang, kết quả lại vẫn sáng, An Nhược Thủy thầm kinh ngạc.
Xem ra phía trước vừa có một quyền sư vừa có một vị cùng thân phận với nàng.
Không đúng, có lẽ thẻ ngụy trang của đối phương cũng giống nàng.
Nội tâm An Nhược Thủy có chút loạn, nếu đối phương thật sự có thân phận giống nàng, vậy thì tình cảnh Lạc Huyền Ca sẽ rất nguy hiểm.
“Chúng ta đi đường vòng thôi.
” An Nhược Thủy nói nhỏ với người bên cạnh, bởi nàng sợ Lạc Huyền Ca đối nghịch với người thân phận giống nàng.
Thẻ thân phận của nàng là ‘tâm ma’, chỉ cần trong liên minh còn một người sống sót, thọ mệnh của nàng liền sẽ ngang bằng người nọ.
Nếu thời điểm toàn bộ thành viên liên minh đều sắp không chịu nổi, nàng rời khỏi liên minh liền có thể tiếp tục sống sót như cũ.
Nếu có người cùng nàng tiến hành đối chiến, chỉ cần đối phương không thể loại bỏ nàng trong một lần đấu, ngày hôm sau sẽ bị hệ thống đưa ra đủ loại nguyên nhân cưỡng chế loại khỏi cuộc chơi, giống như Giang Ý Hàm gặp hắc điếm vậy, người thắng nàng, hôm sau sẽ gặp phải cướp bóc sát hại bị cưỡng chế bị loại bỏ.
Nhưng Lạc Huyền Ca từ lúc trò chơi bắt đầu đến giờ, thấp nhất cũng chỉ là đánh hòa cùng Trịnh Húc, còn xuất hiện dưới tình huống hệ thống nhắc nhở không cho phép thành viên liên minh khiêu chiến tuyển thủ bất đồng hạng mục.
Thân phận ‘tâm ma’ tuy rất có lợi cho một liên minh phát triển, nhưng đến cuối cùng nếu muốn lấy được chiến thắng, nội bộ liên minh cần loại bỏ ‘tâm ma’ ẩn bên trong, nếu không cao nhất chỉ có thể đạt được hạng tư.
Nói cách khác giai đoạn đầu nàng có thể giúp Lạc Huyền Ca đủ loại phát triển, nhưng tới hậu kỳ Lạc Huyền Ca muốn lấy được quán quân thì nhất định phải loại bỏ nàng.
Thật ra thời điểm bắt được thân phận này, nàng định trực tiếp thay đổi, thành loại hạng mục thi đấu không có bất cứ sát thương nào như linh vật Mạnh Tiểu Manh cũng khá tốt, bởi vì nàng không muốn Lạc Huyền Ca phải lựa chọn giữa chiến thắng và từ bỏ mình.
Nhưng lần thứ hai thay đổi, thực bất hạnh nàng lại rút được thẻ ‘tâm ma’, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn tiếp nhận.
An Nhược Thủy thấy Lạc Huyền Ca không có phản ứng, lại nhắc nhở lần nữa: “Chúng ta đi đường vòng chứ?!”“Sợ gì, đối diện chỉ có một quyền sư, chúng ta đối phó họ giống như Trịnh Húc lần trước là được.
Nơi này là con đường gần nhất đi tới chỗ tập hợp cùng Giang Ý Hàm, cũng là con đường cất giấu bảo tàng tân thủ nhiều nhất.
Chúng ta từ nơi này đi qua có thể tiết kiệm càng nhiều thời gian tìm bảo bối, hơn nữa đã có người qua đây một lần, chứng tỏ bọn họ đã mang bảo tàng bình thường đi.
Tiếp theo chúng ta chỉ cần cầm máy dò đi tìm bảo tàng cất giấu chỗ tối, bất kể là phương diện nào với chúng ta đều có lợi.
”An Nhược Thủy không lay chuyển được Lạc Huyền Ca nhưng nàng không thể bại lộ thân phận thực trước thời hạn, nếu không sẽ bị cưỡng chế loại khỏi mọi liên minh, tỷ lệ sinh tồn cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.
“Suỵt, em nghe thấy bọn họ nói chuyện.
Còn là người quen cũ.
” Lạc Huyền Ca cẩn thận nghe động tĩnh con đường phía trước: “Là Trịnh Húc cùng Từ Hạo.
”“Lại là bọn họ?” Ánh mắt An Nhược Thủy khẽ biến, thời điểm lúc mới đi đã chạm mặt hai người kia, khi đó vòng tay quyền sư của nàng cùng vòng tay quyền sư của Trịnh Húc phát ra nhắc nhở ghép đôi, nên hiện tại vòng tay nàng tiếp tục phát ra nhắc nhở, rất có thể là vì Trịnh Húc.
Nếu Trịnh Húc cũng là ‘tâm ma’, hôm qua Lạc Huyền Ca không thể loại hắn bằng một lần đấu, vậy hôm nay Lạc Huyền Ca đánh hay không đánh đều sẽ bị cưỡng chế loại bỏ.
Còn nếu Trịnh Húc không phải ‘tâm ma’, hôm qua Trịnh Húc khiêu chiến mình, không thể loại mình trong một lần đấu thì ba giờ chiều nay Trịnh Húc cũng sẽ bị hệ thống cưỡng chế loại bỏ.
Chỉ cần Trịnh Húc rời khỏi trò chơi, vậy thì một ‘tâm ma’ khác nhất định là Từ Hạo, như vậy nàng có thể tố cáo với hệ thống, xác nhận Từ Hạo là ‘tâm ma’, Từ Hạo từ đó bị loại khỏi trò chơi này.
“Đi thôi.
Bất quá chị ra ngoài trước, em đi theo bên cạnh.
Bởi vì lần trước em đã thắng Trịnh Húc, hắn thấy em khả năng sẽ không khiêu chiến với chị.
” An Nhược Thủy chỉ có thể đánh cược lần nữa, đánh cược Trịnh Húc không phải tâm ma, đánh cược Lạc Huyền Ca sẽ không chân chính gặp phải tâm ma.
Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy thay đổi chú ý, cũng không nghĩ nhiều gật gật đầu bay lên cây, dọc đường yên lặng bảo vệ nàng.
Một phút sau, rốt cuộc thấy Từ Hạo và Trịnh Húc đang lục soát trong đám cỏ dại.
Khi An Nhược Thủy phát huy diễn xuất của ảnh hậu tiến đến gần Trịnh Húc, Trịnh Húc thấy nàng liền tràn ngập hốt hoảng, giống như tiểu sơn dương lạc bầy.
Hai người nhìn vòng tay không ngừng phát ra nhắc nhở ghép đôi, Trịnh Húc cười lạnh đứng trước mặt An Nhược Thủy: “Hiện tại có thể đánh một trận chứ?”An Nhược Thủy lui về sau một bước nhỏ: “Tôi……”“Đừng dài dòng, tôi muốn khiêu chiến với cô.
” Trịnh Húc tăng âm lượng lên một chút, Lạc Huyền Ca không ở nơi này, hắn muốn loại An Nhược Thủy quả thực dễ như trở bàn tay.
An Nhược Thủy còn chưa đồng ý, hệ thống đã phát nhắc nhở dự đoán trên kênh livestream.
Võng hữu 1: Vãi, Trịnh Húc này còn biết xấu hổ không a? Quyền vương cấp bậc thế giới lại ở đây bắt nạt một tiểu cô nương?Võng hữu 2: Lầu trên đừng quá phận, chỉ là một trò chơi thôi, chẳng lẽ hắn có thể đánh người thành tàn phế? Huống chi đây là quy tắc trò chơi, không thấy hệ thống vẫn nhắc nhở sao?Võng hữu 3: Ha ha, quyền vương cấp bậc thế giới cũng chỉ dám bắt nạt An Nhược Thủy.
Buổi sáng gặp phải Lạc Huyền Ca, ngay cả cái rắm hắn còn chưa kịp đánh.
Ván này tôi chọn An Nhược Thủy thắng.
Cho dù hụt tiền tôi cũng chọn An Nhược Thủy thắng.
Võng hữu 4: 2333 các thím đều đã đến trễ, luôn canh giữ kênh trực tiếp tôi có thể đại phát từ bi nói cho các thím, Lạc nhà tôi núp trên cây.
Lầu trên yên tâm, thím muốn hụt tiền còn phải hỏi xem Lạc nhà tôi có nguyện ý thua hay không.
Võng hữu 5: Như trên, Lạc nhà tôi cũng là đệ tử Cổ Võ, thực lực không kém Trịnh Húc.
Không thấy tộc trưởng giải thích trong họp báo sao? Lúc trước chúng ta không biết Cổ Võ có tồn tại Lạc Huyền Ca, là bởi cô ấy làm người điệu thấp, không tham gia các loại thi đấu.
Chỉ khi vào giới giải trí mới chậm rãi nổi lên mặt nước.
Nếu Lạc nhà tôi sớm vài năm đi luận võ so tài, ai còn biết Trịnh Húc là ai a.
Đề tài dần kéo đến Cổ Võ thế gia, mà một bộ phận người yêu thích võ thuật cũng nghe tiếng chạy tới, gia nhập cuộc chiến bàn phím khí thế này.
Thời điểm Trịnh Húc siết chặt nắm đấm, Từ Hạo đột nhiên đứng ra nhỏ giọng nói: “Trịnh tiên sinh, nể mặt tôi một chút, đừng đánh trận này.
”“A, Trịnh Húc tôi đề xuất khiêu chiến tới nay cũng chưa bao giờ vừa lâm trận đã chạy!” Trịnh Húc mới nói dứt câu, Lạc Huyền Ca đột ngột từ trên cây nhảy xuống, đứng trước mặt hắn cười lạnh: “Lạc Huyền Ca tôi sẽ thay thành viên liên minh ứng chiến, Trịnh tiên sinh, mời.
”Trịnh Húc quay đầu liếc nhìn Từ Hạo, trong mắt tựa hồ mong đợi hắn khuyên bảo một lần nữa.
Bất quá Từ Hạo lại bình thản nhìn Lạc Huyền Ca, đáy lòng hận không thể để Trịnh Húc có thể một quyền đánh chết đối phương.
Trịnh Húc nhìn chằm chằm Từ Hạo nửa ngày cũng không thấy hắn có một chút phản ứng, cuối cùng Trịnh Húc chỉ có thể căng da đầu vung lên nắm đấm tới chỗ Lạc Huyền Ca.
Lạc Giáo Chủ mới đầu né tránh một chút, tiếp đó lại xoay người đánh một quyền không nhẹ không nặng lên thân đối phương.
Lạc Huyền Ca không dùng nửa điểm nội lực, ngược lại lực độ đều thu liễm rất nhiều, bởi trong đầu thời khắc nhớ kỹ lời An Nhược Thủy dặn dò qua.
Cho nên Lạc Huyền Ca hiện tại mỗi một chiêu đều phải tự hỏi một hồi, bởi vì quá nặng sẽ trực tiếp đem người phế đi, quá nhẹ lại cho người cảm giác mình hữu tâm vô lực.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!